Trang Chính


Tăng phong chữ


Bóng Thời Gian

Người đã khuất ...
Cuối chân trời xa lắm
Đời mênh mông ...
Người dịu vợi phương nào?
Tôi ở đây.
Cả một trời hiu quạnh
Ru chút tình, theo ngày tháng hư hao
Đời miên man ...
Trôi mãi vẫn ngược xuôi
Hoài vọng cũ ...đã chìm trong tâm tưởng
Chiều lơi nhanh nắng quên ngày khép vội
Lá thu vàng nay quyện đỉnh xa khơi



Ngậm Ngùi
09/06/2007