Góc sưu tầm Văn, Thơ : Những đoạn thơ hay « previous next »
Trang:  1  Send the topic Print
ThÆ¡ Hà Huyền Chi  [Xem 1384 lần]
Rồng Tà




khỉ nhất làng
View Profile
Thơ Hà Huyền Chi
January 08, 2004, 10:37 AM

MỘT NGÀY THIÊN THU
Thương hoài, thương chưa đủ
Nhớ đầy, nhớ chẳng vơi
Trong hải hà tâm sự
Ta ngụp lặn đã đời

Những mảnh buồn rơm rác
Những tức tưởi rong rêu
Ðã trôi vào biển khác
Không gì ngoài thương yêu

Ném đi cái ta là
Lơ luôn điều ta sẽ
Ðem một ngày vui ta
Ðổi thiên thu quạnh quẽ

Hãy ghì nhau trong tay
Hồn ta hai mà một
Hãy vui trọn hôm nay
Hãy cứ là ngọn đuốc .

HHC/TMB/96

CƯỚI TRĂNG

Ðêm qua mơ cưới được trăng ngoan
Hôn nhẹ, nàng trăng mặt ửng vàng
Ta vén rèm mây, trăng thảng thốt
Cơ hồ tinh tú cũng hoang mang

Một nụ hôn trao, rợn bốn trời
Những lời tâm cảm ướp trên môi
Rượu tiên hẹn uống còn chưa uống
Mà giải Ngân Hà lảo đảo trôi

Ta hư'a yêu trăng đến trọn đời
Hai ta muôn thuở chẳng xa rời
Kể chi sông núi mòn hay cạn
Tình chỉ đầy thêm quyết chẳng vơi

Ta với trăng nhìn xuống cõi trần
Mịt mờ tạp khí lẫn phù vân
Ðời khen, đời chửi, đời ganh ghét
Chẳng đáng cho tình phải bận tâm

Trăng hư'a yêu ta mãi chẳng thôi
Trong trăng, hạnh phúc quá trời ơi
Mai kia trăng ngại, trăng đòi lại
Ta mãi yêu trăng cũng đủ rồi.

HHC/TMB/46

KHI NÀO

Mới bỏ thư xong, lại nhớ rồi
Yêu chi mê đắm thế trời ơi
Trái tim ngựa chư'ng yêu vô hạn
Anh cố ghìm cương cũng thế thôi

Nàng có phiền anh, có ngạo anh
Cũng đừng ngờ vực kẻ chân thành
Dễ gì kiếm được người yêu dấu
Càng khó hơn khi giữ vẹn tình

Ta có nhiều đêm nhớ héo gan
Trong mơ còn gọi mãi tên nàng
Nụ hôn gửi gió vô thừa nhận
Ðã trở về lay động giấc hàn

Biết đến khi nào mới có nhau
Trước khi em chán, ngại chung sầu
Khi em tìm được niềm vui mới
Là lúc mình ta khóc biển dâu.

HHC/TMB/48

XA ÐAU

Ngay từ phút yêu em
Anh thấy mình ngây dại
Từ lúc được em yêu
Tình bước vào oan trái

Từng khuya anh trăn trở
Lạc giữa buồn mênh mông
Hai cửa tim rộng mở
Mưa bão dâng ngập lòng

Em với tình nín thở
Môi ướp rượu trăm ngày
Anh với lòng chín rỡ
Nghe đất trời cùng say

Anh hôn nàng gượng nhẹ
Lệ vui chảy tràn bờ
Giọng cười nàng xanh trẻ
Xen với rừng âu lo

Ðêm sau em chẳng đến
Anh với sầu đi hoang
Thắp cho tình ngọn nến
Nỗi xa đau bàng hoàng .

HHC/TMB/56

SẦU ÐẠO

Lỡ mê người chẳng thể mê
Lối vào sầu đạo bốn bề hắt hiu
Lỡ yêu người chẳng thể yêu
Bấy nhiêu đày đọa đủ nhiều chưa em

Lỡ vào suối lú, rừng quên
Trái tim chín rỡ lên men trên cành .

HHC/TMB/67

THU XA NGƯỜI

Mưa rây, bụi mỏng, trời mù
Cây say đỏ lá lắc lư trong chiều
Mùa anh, thu cũng quạnh hiu
Sông yêu gẫy khúc, người yêu xa người .

HHC/TMB/72


TE TUA

Em gọi anh buổi sáng
Nỗi hân hoan chẳng ngờ
Trăm ngọn triều mê sảng
Ðã dâng lên tràn bờ

Em gọi anh buổi trưa
Những cơn dông nhiệt đới
Thổi mát hồn bơ vơ
Lòng xênh xang mở hội

Em gọi anh buổi tối
Ðêm ướp mật xông trầm
Biển thì thầm bên gối
Cuốn anh theo sóng ngầm

Tình em nồng vô kể
Em cho anh từng giờ
Cũng từng giờ cấu xé
Anh với lòng te tua

Em ngọt lừ tinh mật
Cũng chua lè dấm thanh
Em là ma, là Phật
Ðang vầy vọc hồn anh .

HHC/TMB/86

CÒNG HẠNH PHÚC

Ta kiếm mua một chiếc còng số tám
Cột chặt đời ta vào với đời em
Ném chìa khóa xuống vũng lầy hôn ám
Những ngày sau chắc hẳn sẽ êm đềm

Em cứ ngủ vùi khi ta cần thức giấc
Hãy vui điên khi lặng lẽ ta sầu
Em trang điểm cho lòng ta u uất
Ta ôm nàng, ôm trọn núi sông đau

Em lên non, nỡ lòng nào ta xuống biển
Em thèm chua ta ghét ngọt cho vừa
Ta gom hết những binh thư, cung tiễn
Đốt cho nàng sưởi ấm một đêm mưa

Em muốn khóc, ta làm sao được nhỉ
Thượng đế vui, ai biết cũng khi buồn
Còng hạnh phúc cột hai đời tri kỷ
Có đâu ngờ đôi lúc cũng sầu non



Rồng Tà




khỉ nhất làng
View Profile
Re:Thơ Hà Huyền Chi
January 08, 2004, 05:35 PM

Ảo, Thực


Em ơi ảo, thực là đâu
Ta hình hay bóng, em sầu hay vui
Có không tiền kiếp, luân hồi
Yêu nhau là ngược hay xuôi căn phần

Hỏi nàng, lại hỏi bản thân
Hỏi con nước muộn hỏi chân trời mu.

--

Buông Câu Giữa Trời


Bán thuyền từ độ in thơ
Thảng nghe sóng vỗ trên tờ hoa tiên
Mực thơm giòng chữ nổi chìm
Giữa ngày vỡ vụn giữa đêm nát nhầu
Ta buồn trôi giữa ta đau
Thả vành trăng khuyết buông câu giữa trời
Leo lên đỉnh nhớ ta ngồi
Ngắm mây viễn xứ, ngắm đời thừa ta.

--
Cơn Bão Nhỏ



Này em, cơn bão nhỏ trốn đâu rồi
Nắng thoi thóp trên nhánh đời trầm lắng
Em thả chi vương vấn giữa buồn tôi
Hoa hạnh ngộ nỡ nào cho trái đắng

Cơn bão nhỏ chở theo nghìn trống vắng
Ở những chiều phai lạc lõng muà tin
Ngày băn khoăn tôi khắc khoải trông tìm
Dăm tín hiệu từ mù mù thiên điạ

Cơn bão nhỏ vây hồn tôi tứ phía
Bên lửa nồng có lạnh ngắt sương mưa
Lượng sóng ngầm như đáp ứng, như chưa
Tôi từng lúc dạt ngoài bờ hy vọng

Em từng lúc cuốn tôi vào cõi mộng
Cũng hồn nhiên lặng lẽ đẩy tôi xa
Lòng vàng thu từng lá nhớ thiết tha
Lá vẫy mỏi như chiều rơi rất lãng

---

Con Tim Ướp Rượu Trăm Ngày


Tưởng đâu lòng thật dửng dưng
Ai hay nỗi nhớ trên lưng nỗi buồn

Tưởng đâu lòng tịnh như non
Ai hay nỗi nhớ với hồn chao bay

Con tim ướp rượu trăm ngày
Lại ôm nỗi nhớ, dắt tay nỗi buồn.

---

Dạ Khúc



Ta có nhau đời tựa chiêm bao
Có trong dạ khúc lời tiêu dao
Mai sau trời có làm dâu biển
Vẫn hát thiên thu khúc ngọt ngào

Nhớ mãi đêm vàng như đêm qua
Vầng trăng tình sử, gió khoan hòa
Khắc trong tâm cảm thâm tình ấy
Trăng ở lòng em, gió ở ta

Hừng sáng chim muông thức gọi bầy
Tay còn quấn quýt ở trong tay
Níu nhau từng phút trong mê hoặc
Rượu ở môi người, trời đất saỵ

---

Ðể Nhớ, Ðể Nhớ Thêm




Bật nắp chai bia khác
Nghe chập chờn cơn say
Bọt nhểu vào tiếng hát
Trống bập bùng sầu mây

Nhạc Blue buồn quá em
Co thắt tưng ngăn tim
Thèm lang thang ngoài phố
Ði giữa lòng mưa đêm

Ngỡ đi hết dường trần
Ðã chân trời góc biển
Em và ta thật gần
Sao đi hoài chẳng đến?

Ðể nhớ, để nhớ thêm
Cánh môi em thật hiền
Lần trao hôn vội vã
Mà nhớ hoài, nhớ điên

Tối qua bia cằn nhằn
Trách nhau chi nghìn lần
Dù lỡ người say khướt
Dù đã người ăn năn

Rồi sẽ đời biển dâu
Buồn rêu xanh địa cầu
Em nếu còn ngần ngại
Ta chậm đã ngàn sau

---

Ðêm Nằm Nghe Máu Bay Hơi





Tưởng đâu thứ Bảy cuối tuần
Hóa ra đêm mới chết bầm thứ Tư
Tại em điện thoại, điện thư
Khiến chàng quýnh quáng mừng như được vàng

Ðêm nằm mơ lúc vui hoang
Có tay làm gối, có màn trăng treo
Nhạc tình gió hú thông reo
Sóng tình dào dạt vỗ đều trong tim

Chàng khờ tha tội cho em
Sáu ngày trống lạnh, sáu đêm nhớ vùi
Ðêm nằm nghe máu bay hơi
Lại yêu chết bỏ như hồi mới quen

----

Ðêm Tàn

Chờ em canh lụn đêm tàn
Chờ em bể ruột sôi gan từng giờ
Qua đôi trái núi đắn đo
Lội thêm dăm bảy vực ngờ chi em?

Ðêm tàn, mai vẫn còn đêm
Tim khô, duyên có còn duyên bây giờ

---

Dựa Lưng Vào Nỗi Nhớ



Núi dựa núi cho vơi niềm trống trải
Mình dựa nhau chia mặn muối cay gừng
Em kề bên và em cũng xa chừng
Ðò hệ lụy đắm ngang dòng bi thiết

Hoa hạnh phúc nở trong chiều minh triết
Bờ mê đây, bến giác cũng là đây
Bèo cũng đau khi sóng gió từng ngày
Tan và hợp đâu còn gì đáng nói

Núi dựa núi chia buồn vui sớm tối
Tình bao la cảm thức cũng bao la
Hãy ngoan di, em hãy dựa vào ta
Như ta vãn dựa lưng vào nỗi nhớ

---

Em Ði Rồi


Sáng cóng lạnh lòng như cửa gío
Ta vỗ về nửa trái tim băng
Thành phố ngủ sau màn mưa nhỏ
Mưa trải đều ngàn mũi kim găm



Mới hôm qua trời còn nắng ấm
Mới đêm qua tình rạng rỡ vui
Em bỏ đi mang theo đằm thắm
Tình bơ vơ lạnh ngắt như trời



Hộp thư rỗng hoang vu cổ mộ
Ðiên thoại câm, hoài niệm xanh rêu
Rừng thao thức lá rung mầu nhớ
Trái tim khờ thảng thốt rung theo



Hoa với bướm bất đồng từng lúc
Em và ta từng lúc hơn thua
Ta với trúc vốn lòng tiết trực
Em đi rồi đời cũng te tua

--

Em Nằm Võng Trong Hồn Ta Ðó




Ta muốn khép ngàn thu mắt đá
Sầu em từng đóa còn y nguyên
Mai em trở gót chừng ta đã
Theo hạc bay về cõi rất riêng

Ðêm hoá kiếp trùng trùng bóng tối
Ngày cư tang mây trắng ngang đầu
Tới rất vội, em đi cũng vội
Sông nghẹn dòng biết chảy về đâu

Toan nuốt trọng những lời em hứa
Cũng hề chi vàng đá thay mầu
Hoài công gõ trái tim không cửa
Ðời không đau tình nghĩa cũng đau

Mưa rất nhẹ sao thừa dông tố
Gió vô tâm cười nát tịnh yên
Em nằm võng trong hồn ta đó
Phật là em, ma cũng là em

---

Em Ở Ðâu



Mỗi chấm than cho một nét buồn
Lòng chàng rồi sẽ ngùi mưa tuôn
Là em không muốn hay không thể
Ngó lại tình đau, khíu vết thương

Ta lạc rồi chưa, giữa biển sầu
Tới đâu, ai biết sẽ về đâu
Vẫn ta con ếch trong lòng giếng
Thấy mảnh trời đơn chẳng thấy nhau

Hết một ngày qua, biết một ngày
Là duyên, là nợ còn chưa hay
Cái ta trân quý dường vô nghĩa
Em ở đâu trong nỗi nhớ đầy

---
Em Về Giam Nửa Hồn Tôi



Em về mây núi bâng khuâng
Em về sợi tóc níu chân ngựa rừng
Em về lửa nhớ bập bùng
Môi si cùng với cõi lòng thoa son

Em về đêm bỗng dài hơn
Tôi trong khi tỉnh vẫn còn tôi mơ
Gối chăn dường cũng tương tư
Bóng thiền trên vách, tâm hư cháy đồi

Em về giam nửa hồn tôi
Nửa kia em đọa hết trôi lại chìm

----

Giấc Quên


Ta ngồi dưới gốc cây phong
Nắng vui chớm hạ, đã lòng vàng thu
Quanh đời, em thả khói mù
Thấy tình khi thực, khi hư, nửa vời

Ai xưa ngồi chỗ ta ngồi
Có nghe phiền muộn gọi mời giấc quên

---

Hại Ðời Nhau Chi



Long bào rách đã te tua
Niềm tin thất tán sau mùa giao bôi
Kể như thảm bại đủ rồi
Níu nhau chi nữa, hại đời nhau chi



Nàng ơi, yên dạ cách gì
Trái tim mắc gió đôi khi giết chàng

---

Hai Phương Ðời Héo Hắt



Có hai vì sao đêm
Lạc trong lòng mắt em
Có một bà tiên ác
Lỡ thốt ra lời nguyền

Sẽ em là hoa khôi
Sẽ tài năng hơn người
Sẽ cùng đường mạt lộ
Nếu em còn yêu tôi

Sao đêm thêm ngời tỏ
Em bay bổng trên mây
Sau một lần tương ngộ
Với ân tình ngất ngây

Tôi tiếc tuổi xanh qua
Em hận mụ tiên già
Lời nguyền xưa rắn độc
Ðã chập chờn hiện ra

Em dòng sông nước mắt
Tôi thành ngọn hoả sơn
Hai phương đời héo hắt
Chia nhau một khối buồn

---

Gọi Người Còn Ðó Ðã Xa Ngàn Trùng



Ðêm buồn gác lạnh nghe mưa
Thấy lòng trống trải như vừa thọ tang
Ráng không nghĩ nữa về nàng
Mà như tình nghĩa khói nhang nhạt nhoà

Gọi hồn yêu dấu hôm qua
Gọi người còn đó đã xa ngàn trùng.

---

Hạt Nhớ

Anh ủ trong lòng nốt nhạc câm
Có em và hạt nhớ lên mầm
Nghe như hạnh phúc đang ùa tới
Xanh mướt hồn anh tới ngàn năm.

Tiếng hát thầm từ một đêm vơi
Mãi âm vang trong nỗi hoan đời
Anh nghe tiếng hát rung tiền kiếp
Ước một lần như chiếc lá rơi.

Rơi suốt buổi chiều đời chưa chạm đất
Mang theo tình tự một lần em
Nhớ không nhớ gì bao còn, mất
Hạt nhớ trong lòng ngủ giấc thiền.

---

Hãy Nói Dài Trăm Năm


Lá thư còn khép mắt
Chưa nói lời đáy tim
Anh hân hoan góp mặt
Trong vui buồn riêng em

Ừ, Chín bỏ làm Mười
Mất, còn cũng thế thôi
Anh chân trần áo vá
Suốt tuổi xanh ngậm ngùi

Em đài trang, khuê tú
Chưa biết đời dối gian
Chưa một ngày đói thử
Biết gì đâu cơ hàn?

Chia anh trời sương gió
Chia em thoáng hư hao
Em trong lòng anh đó
Như một nét ca dao

Anh đã nhiều đêm hỏi
Nghe lòng giếng vọng thanh
Em nói như chưa nói
Như chưa từng nhớ anh

Ðãi những lời chưa tỏ
Thấy long lanh hạt vàng
Lọc giữa không và có
Thấy hương đưa dịu dàng

Thư đọc như khát nước
Lời nghe bằng đói ăn
Em viết gì cũng được
Hãy nói dài trăm năm.

--

Hôn Em Nửa Nụ

Lòng anh chiêng trống mở cờ
Cám ơn hạnh phúc bất ngờ em trao
Ðắng cay là đắng cay nào
Trong đuôi mắt ấy trăng sao ở cùng

Nhớ về một nét môi cung
Hôn em nửa nụ nhớ nhung trăm chiều.

--

Hư Ảo



Nhắm con mắt mở báo đời
Mở con mắt nhắm vì người, vì ta
Bờ mê, bến giác đâu xa
Cái em là, cái ta là sắc không

Nhớ em, em nhớ chất chồng
Lửa thiêu tam muội đỏ lòng sân si
Ta về nhớ lúc ta đi
Vẫn là hư ảo từ khi yêu người

--

Khi Em Làm Biển Dâu



Khi em lỡ xa rồi
Như anh đã xong đời
Ngày xưa là rác mục
Ngày sau mấy ngậm ngùi

Khi sông lỡ chia dòng
Nghĩa gì đục hay trong
Nói gì trăm bến lạ
Khi tình buồn mênh mông

Một dòng thao thiết gọi
Dòng kia lặng lẽ trôi
Em tập quên rất vội
Quên tháng rụng ngày rơi

Một thời trăng nước hẹn
Một trời núi sông đau
Bẽ bàng câu hứa nguyện
Khi em làm biển dâu

Trăng úa vàng tâm sự
Ðêm ẩn khuất thương mong
Mây tán rồi mây tụ
Em ừ rồi em không

---

Không Chừng



Không chừng đời nổi cơn ghen
Khi anh níu áo, khi em đáp tình

Không chừng phố núi thêm xanh
Khi em làm gió, khi anh mưa về

Không chừng bến lú bờ mê
Ta thôi động sóng còn nghe động trời

---

Không Chừng



Không chừng đời nổi cơn ghen
Khi anh níu áo, khi em đáp tình

Không chừng phố núi thêm xanh
Khi em làm gió, khi anh mưa về

Không chừng bến lú bờ mê
Ta thôi động sóng còn nghe động trời

---

Khúc Tình Hoài



Mưa dăm hạt rắc xuống hồn khô nẻ
Mà con tim khờ khạo hát loang toàng
Quên rất vội những ngày đau tháng tẻ
Ngỡ rừng phiền suối nản bỗng thiên đàng

Mưa rắc nhẹ giọt sao khuya mờ tỏ
Vẫn cành cong, lá rách múa tay chào
Em lấp lửng ghé ngang đời lỡ dở
Và mang theo từng phiến mộng hư hao

Em vạt gió bay hoài chưa mỏi cánh
Tỉnh là em, mê sảng cũng là em
Vẫn còn đó khúc buồn vui lấp lánh
Khúc tình hoài mang hệ lụy chung riêng

---

Lá Nhớ


Thấy gần, thấy chẳng thấy gì
Nhắm con mắt mở từ khi yêu người
Thấy xa cuối biển đáy trời
Mở con mắt nhắm từ hồi xa nhau

Trông vời nào thấy gì đâu
Tiếng rơi tiếng rụng mưa sầu nắng phai
Môi hôn đã ở cõi ngoài
Rừng buồn lá nhớ thở dài vào quên

---

Lại Năm Canh Nhớ Nàng



Gặp nhau như tình cờ
Nụ hôn nồng tiễn đưa
Ta lên đường bịn rịn
Ðưa nỗi mình bơ vơ

Ðường không xa, bỗng xa
Thoáng mưa bay nhạt nhoà
Rượu đời đâm nhạt nhẽo
Em đầy ngăn nhớ ta

Tiệc vui nào không tàn
Hạnh ngộ rồi chia tan
Ta về sầu đứt nối
Lại năm canh nhớ nàng.

---

Lệ Khô


Đá xanh từ đó ngồi thiền
Mặc cho cỏ sắc hoe hèn khoa trương
Áo rêu mướt bốn mùa sương
Dấu trong gân đá trăm đường lệ khô

---

Lênh Chênh Giữa Thể Và Không Thể




Cùng nhau trở lại suối mù sương
Qua núi hoài nghi vượt đỉnh buồn
Rỡn sóng vô vi quên mạt lộ
Thả đời trong chén rượu quỳnh tương

Ửng lên môi má màu thu chín
Lửa mắt ngời lên ngọn thiết tha
Vớt sợi tơ hồng trên suối hẹn
Cột đời nhau lại lúc chia xa

Nhuộm ánh hoàng hôn trên tóc ướt
Dậy miền giao cảm thuở vào xuân
Có trong run rẩy trời mơ ước
Ở phút trao tình phút hóa thân

Hạnh phúc thấy rồi câu định nghĩa
Mà sao chẳng dễ hiến dâng người
Lênh chênh giữa thể và không thể
Từng mảnh hồn nhau quấn quýt rơi

---

Lời Chim Vọng




Em hát, hay lòng anh cất tiếng
Giữa muôn sao lảnh lót thang âm
Nhắm mắt lại nghe trời xao xuyến
Mở lòng ra sông núi xoay vần

Tim như trống niềm vui gõ nhịp
Lời tình si thả vạt mưa xanh
Hạnh phúc đến sau mùa lá rét
Giọng nồng nàn đắm đuối hồn anh

Em hát gió hay lời chim vọng
Lời thân thương cành biếc nghiêng mình
Thân tơi tả lại trong trường mộng
Ðời tang thương hối hả giao tình

Em cứ hát cho dù bão giận
Dù mai này biển cạn sông chia
Hãy gạt gẫm niềm đau có thật
Cho vui này níu lấy buồn kia

--

Lời Ngọt Ngào Trăm Năm



Ðóa thanh xuân đánh mất
Bỗng hiện về trong tay
Hanh phúc nhồi chóng mặt
Rót cho nhau mộng đầy

Tình yêu không có tuổi
Trái tim chưa chịu già
Vượt biển sầu, dốc mỏi
Nghìn chướng ngại trong ta

Ðóa thanh xuân ngỡ mất
Lại ngạt ngào hương bay
Cười trên lưng sóng ngặt
Chia bàng hoàng mê say

Chia em rừng phiêu bạt
Chia anh suối hàn băng
Rừng lắng nghe suối hát
Lời ngọt ngào trăm năm

---

Lốt Thú



Lốt thú quăng đi cũng uổng thôi
Tìm đâu nhân nghĩa ở quanh đời
Mình ta lội ngược dòng trăng hẹn
Vẫn sóng vô tình, bến lẻ loi

---

Lá»­a Tin

Đêm sâu lệ nến nối hàng
Mở ngăn kỷ niệm ngổn ngang vui buồn
Bên em bão tuyết mù tuôn
Bên ta bão nhớ từng cơn xé lòng

Mùa vui dường cũng vào Đông
Em từ băng giá lạnh lùng bước ra
Chiêu hồn thân ái ngày xa
Đừng em cay đắng buồn ta, buồn người

Hờn ghen thế ấy đủ rồi
Lửa tin hãy sưởi cho vơi canh hàn.

---

Lượm Lại Mảnh Ðời


Gọi "anh" ốt dột vậy chăng?
Cám ơn cô bé nghiến răng gọi liều
Ðầu xanh, tóc bạc mà yêu
Trái tim mắc gió phiêu diêu bốn mùa



Ạ ời tháng nắng ngày mưa
Nâng niu cánh mộng đong đưa lưới tình
Nhạc nào trong những tiếng anh
Mà như địa nghĩa thiên kinh đáp lời



Cám ơn bé, cám ơn trời
Cho anh lượm lại mảnh đời hoa niên

---

Mắc Lưới





Chuyến buýt già tới muộn sau mưa
Nỗi nhớ đắng bỏ rơi cái hẹn
Em vì ta thắc thỏm đợi chờ
Ðến, không đến, sao không thể đến?

Nhớ muốn khóc, mềm xương chưa đủ
Buồn mênh mông khối lượng còn nguyên
Chứa vào đâu hết rừng tâm sự
Tát bao lâu vơi được bể phiền?

Nắng rút vội mặt trời mắc cạn
Chiều buồn so cây đứng ngẩn ngơ
Ðêm giới nghiêm nên tình ngộ nạn
Giết nhau từ gặp lại đến giờ

Mắt lưới nhớ trùm lên đời sống
Em và ta gỡ mãi không ra
Hạnh phúc đến mong manh bọt sóng
Cõi buồn riêng biển lạnh bao lạ

---

Mai Trên Dòng Lữ



Muốn gần một chút mà chưa
Buồn nay cản bước, phiền xưa cột vào
Phương anh mưa núi hư hao
Phương em gió biển thét gào từng giây

Nhớ thương, vẫn nhớ thương này
Em trong vỏ ốc, anh đầy đọa anh
Có tình mà xót cho tình
Mai trên dòng lữ bập bềnh tim ta

---

Mê Lộ



Tình vào mùa đông
Tình trên mê lộ
Tuyết rơi mịt mùng
Trắng ngàn nấm mộ

Ðời còn gì không
Là duyên hay nợ
Khi em lạnh lùng
Khi em cuồng nộ

Sao ta bận lòng
Khi em làm gió
Say chi mòng mòng
Khi em bội hứa

Gợi niềm chia xa
Lại nghìn sân ga
Trên dòng thiết lộ
Trên dòng phôi pha

Thế thôi cũng đành
Phút giây lâm trình
Không người đưa tiễn
Ðời vào khúc quanh

Như con tầu này
Trôi trong đoạ đầy
Trôi vào miên viễn
Ga ngoài chân mây

Tầu vào rừng phong
Tuyết rơi mịt mùng
Vẫn dòng mê lộ
Ðất trời mênh mông.

---

Mê Thơ



Mê thơ đừng nhé mê người
Dặn em thế đó mà rồi em quên
Gặp em, đừng có mê em
Ngựa rừng si dại lại quen lối rừng

Mê nhau đắm đuối lạ lùng
Lửa trong vần điệu hoà cùng lửa tim
Là trăng, em cũng là đèn
Soi ta phàm tục, trích tiên đời này?

---

Miễn Tội Em Từng Bỏ Phế Vua




Em phế vua mà em có hay
Ngai vàng bụi phủ, nhện giăng mây
Trẫm như có lửa trong tâm mạch
Ðám thái y buồn bã bó tay

Bỏ trẫm mà đi không cáo biệt
Lầu son còn đượm phấn hương thừa
Ngọn đèn loan phụng còn leo lét
Ðàn nguyệt đêm đêm thoảng gió đùa

Trẫm muốn tru di đám ngoại thần
Cô di tỷ muội chẳng can ngăn
Nơi nào em tới niêm phong hết
Cho hả lòng đây nhớ ái khanh

Khanh sợ rồi chưa, nghĩ lại chưả
Thiếu em ngôi báu bỗng dưng thừa
Thì thôi ấn kiếm trao em hết
Miễn tội em từng bỏ phế vuạ

---

Mộng Ðời



Hôn em trăm nụ sương mưa
Lây cơn nóng lạnh lưng mùa cúm co
Tay này anh chặn cơn ho
Tay kia cơn nhột đang bò tứ tung

Hôn em ngàn nụ thương mong
Sưởi em qua những ngày đông tháng hàn
Em ơi tình lỡ muộn màng
Thì cầm cho chắc những trang mộng đời

---

Một Ngày Trăm Năm


Một ngày trải tới trăm năm
Giầy đinh guốc mộc cùng nằm sánh đôi
Trông nhau núi lở, sông bồi
Trên thân bão nổi, trên môi lửa đầy
Trăm năm thâu lại một ngày
Chật nhà dâu rể. Vui vầy cháu, con
Nội cười răng khuyết, răng còn
Vẫn nghe thần núi Vu Sơn gọi thầm
Một ngày trải tới trăm năm ...

---

Mùa Lá Chín



Thu đến rồi sao, vàng lá múa
Vàng bay lấp lánh mấy thu xưa
Em đi hương cúc lùa trong áo
Tay khoác lưng chiều thơm nắng mưa

Thu đến rồi em vàng lá gió
Sừng trăng treo giữa ngọc ngà đêm
Ðoá môi bẽn lẽn âm thầm nở
Mưa xuống đời nhau hạnh phúc riêng

Rồi sao thu dến buồn chơi vơi
Rồi sao em đi không hẹn lời
Tình trôi ra biển tim còn sóng
Em nhớ gì không, có ngậm ngùi

Thu đến rồi đây, em nơi đâu
Còn đây lá nhớ với men sầu
Em đi ném lại mùa tan tác
Ngàn lá và ta buồn như nhau

Thu đến rồi em mùa lá chín
Em tới rồi đi rừng chia xa
Trên mỗi cành khô sầu cất tiếng
Trong môĩ hạt mưa buồn bao la

---

Muộn Ðã Trăm Năm



Ném đi mọi thứ quanh mình
Tung hê khổ lụy, giả hình được chăng
Có nhau, muộn đã trăm năm
Không nhau, thà điếc, thà câm một đời.

---

Nghe Một Trời Buồn Mưa


Vắt chữ ra khói thuốc
Vắt tim chàng ra men
Nợ gì em kiếp trước
Nên đời này mạt thêm

Chàng những đêm mất ngủ
Chàng những ngày đói thư
Thêm võ vàng tâm sự
Tâm với người đều hư

Em một mình mắt ướt
Ðắng cay đến bao giờ
Thêm một lần bước hụt
Nghe một trời buồn mưa

Ðêm cụng ly vào vách
Chiếc bóng ngả nghiêng say
Hà hà... con mộng rách
Thêm lần rã cánh bay

Em hẹn mà chưa đến
Chàng từng ngày ngóng trông
Bến quạnh hiu đời bến
Sông ngậm ngùi dáng sông.

---

Người Mãi Nhớ Người


Khép mở rộn ràng cánh bướm vào xuân
Tươm mật tinh khôi đóa môi thiên thần
Thiên đàng bao xa, chốn nào địa ngục
Ta gọi hồn ta lạc giữa mê lâm



Thôi giận bâng quơ quên hờn lãng đãng
Cởi mối tương tư trời đất thương nhau
Tay có tay không vây mù dĩ vãng
Em tới em đi, em làm biển dâu



Cái nào qua mau, cái nào ở lại
Sau khúc tận vui, sau những cung buồn
Ðiều gì hư không, điều gì tồn tại
Sau rừng hoài nghi sau núi sầu đơn



Vỗ mải đi em cánh bay nhật nguyệt
Hãy cười băng sơn hãy khóc sông trôi
Ngậm cứng lời hoa, biết điều chưa biết
Mai dù chia phôi, người mãi nhớ ngươi

---

Nhắp Chén Quỳnh Đắng Nghét Tuổi Thơ

Nơi ta không có gì ngoài cây
Ôm chi đời lãng, xanh xao ngày
Con thỏ ngu ngơ chiều phát vãng
Quê trong hoài niệm cũng lưu đầy

Ngọn tóc buồn em dăm sợi bạc
Cũng bạc lòng ta lúc tỉnh say
Nói cười lấp lánh như sao lạc
Mà chút lòng riêng thả gió bay

Nơi ta đâu có gì ngoài hoa
Ong bướm ngây tình gọi thiết tha
Ngõ trước vườn sau hương phấn rụng
Rụng thầm từng cánh mộng gần xa

Nơi ta nào có gì ngoài mưa
Hoa khóc tàn phai, lá ngẩn ngơ
Đêm trôi thật chậm như sông nghẽn
Nhắp chén quỳnh đắng nghét tuổi thơ

---

Như Ðã Có Em



Em với hạ hồng toan giết ta
Nắng oan khiên xui buồn nở hoa
Thơ ngâm trong rượu đau lòng chữ
Em có khi nào em nhớ ta

Mùa sắp sang mùa, mưa nắng ơi
Cành thương lá nhớ gọi tên người
Tim ta rồi cũng vàng như lá
Rụng xuống thềm rêu mấy ngậm ngùi

Trăng hao gầy soi nỗi bơ vơ
Em bỗng xa như vệt khói mờ
Thư em ngắn tủn, hồi âm muộn
Thảng thốt sông vui, nước vỡ bờ

Em với bình minh ngọt tiếng chim
Sương mai về hôn đóa ưu phiền
Ta nghe rúng động từng chân tóc
Thấy mơ hồ như đã có em

---

Như Thuở Ban Ðầu



Lần đầu em nói yêu chàng
Em ơi dường cả thế gian ghen thầm
Ngoi lên từ chốn cát lầm
Anh thân cỏ giữa sơn lâm ngút ngàn

Gặp em dẫu có muộn màng
Em ơi đừng để bẽ bàng tình nhau
Bao lần lá rụng, cành đau
Lại anh như thuở ban đầu biết yêu

--

Như Tiếng Hạc Rơi Mau



Dấu hỏi lửa xém hồn ta từng lúc
Người đâu rồi, sao biệt dạng, vô thanh
Mới hôm trước còn chia nhau hạnh phúc
Ðã ngày sau tình rứt áo sao dành?

Như kỷ niệm còn thơm mùi hương phấn
Lời chưa khô mà lỗi hẹn sao đang
Người không lẽ đã bắt đầu hối hận
Vội vàng chi người dứt bỏ cung đàn

Dấu hỏi lửa mang chuỗi dài ẩn số
Cộng trừ gì đều bí lối như nhau
Lời thề hứa tan nhanh như làn gió
Lại mình ta trực diện với cơn sầu

Ðến chẳng dễ nhưng đi chừng rất dễ
Không tin mình và cũng chẳng tin nhau
Sao vội vã sao vô tình đến thế
Chuỗi ân tình như tiếng hạc rơi mau

---

Níu Em Tình Vẫn Sơn Khê


Níu mây hỏi gió vô thường
Cách chi giữ được người thương đây trời
Yêu em, yêu đã lâu rồi
Vẫn tôi đơn lẻ giữa đời bơ vơ

Hỏi em, hỏi mấy cũng thừa
Hỏi cơn mưa tuyết lưng mùa thánh ca
Trắng lòng, trắng phố, trắng nhà
Bao lâu vui tới, bao xa buồn về

Níu em tình vẫn sơn khê
Dường như mình nói, mình nghe một mình

---

Nỗi Mình



Vì nhau lên thác xuống ghềnh
Ba chìm bảy nổi cũng đành há em
Quay lưng duyên vẫn còn duyên
Chi bằng đối mặt san phiền sẻ vui

Dẫu là đỉnh mộng, chân đời
Vẫn trong thương tưởng đầy vơi nỗi mình

---

Nụ Hôn Tháng Hạ


Em cao vừa khít tầm môi
Hôm qua rượu hát, men cười thiết tha
Ôm em, ôm trọn mùa hoa
Nụ hôn tháng hạ sao sa trời gần

Em quỳnh khép áo tứ thân
Anh hoang mạc gió, phong trần đã quen
Đêm qua thơm đoá tịnh yên
Có đời trong mộng, có em trong đời

---

Nụ Hôn Tháng Hạ


Em cao vừa khít tầm môi
Hôm qua rượu hát, men cười thiết tha
Ôm em, ôm trọn mùa hoa
Nụ hôn tháng hạ sao sa trời gần

Em quỳnh khép áo tứ thân
Anh hoang mạc gió, phong trần đã quen
Đêm qua thơm đoá tịnh yên
Có đời trong mộng, có em trong đời

--

Phím Ngà



Ðã thấy gần hơn, từng ngọn tóc
Từng hơi thở nhẹ xốn xang chiều
Nụ cười ai đó xinh như ngọc
Lại thấy tim chàng thổn thức yêu

Mười ngón tay em nắn phím ngà
Ngón nào ve vuốt nỗi buồn ta
Ðem thơ vào nhạc, trăng vào mộng
Cho nhánh ân tình sớm nở hoa

Chén rượu tương phùng hẹn ướp môi
Áo cơm hồ dễ trói tim người
Sau cơn mông muội ta về đất
Ðỡ tủi lòng nhau, đỡ uổng đời

---

Riêng Chung



Chữ trong đầu, nghĩa lẩn vào tim
Trói đời nhau bằng sợi oan khiên
Vần điệu nào đây sôi tĩnh mạch
Ở lúc đêm vơi, lúc nguyệt chìm

Viết ở tinh mơ, viết giữa ngày
Viết trên xa lộ chiều ngây say
Chữ trôi lãng đãng trong tiềm thức
Là lúc người ơi, nhớ rất đầy

Chữ viết lên mây, viết xuống rừng
Nói chi không thể, nói chi đừng
Cho người yêu dấu, cho nhân thế
Ðem cái riêng hoà với cái chung

Lỡ xoá, lại truy tìm bắt mệt
Tưởng quên mà canh cánh bên lòng
Lại như hoa nở ngoài sương tuyết
Lại đắm hồn trong cõi nhớ lung

---

Rừng Buồn



Em như vạt nắng hiếm hoi
Ghé vùng mưa lạnh, thăm trời cao nguyên
Lá hoa lí lắc cười duyên
Bướm ong hớn hở dường quên lối về

Hôm nay mưa gió não nề
Em đi biền biệt có nghe rừng buồn?

--

Sân Si



Hữu duyên thì khổ vì duyên
Vô  duyên thì nhá»›, thì quên cÅ©ng là
Soi nàng bỗng thấy bóng ta
Chút tình hư ảo như xa, như gần



Là ta đâu phải thánh thần
Lửa si cùng với lửa sân đỏ ngơi

---

Sao Ðành



Cột ở vườn sau một lá thuyền
Tim em tôi cột ở khoang riêng
Con trăng thề nguyện treo đầu núi
Cột bóng tôi liền với bóng em

Mưa nắng hai mùa hạnh phúc trôi
Con thuyền còn đó, em xa rồi
Trăng đầy, trăng khuyết soi đời mạt
Vách nản chập chờn một bóng tôi

Hốt nhiên thư tạt nước vô tình
Trời tủi thân mưa lệ bất bình
Em cột tôi chi vào nghĩa bạc
Cột tôi vào sổ nợ sao đành

---

Sao Tôi Lạ

Em vẫn lạnh như lòng tôi đã
Tình hắt hiu sỏi đá chân người
Vườn ghen kỷ niệm rụng rơi
Tôi con bướm dại rã rời cánh bay
Bầy quạ ướt rừng cây cũng ướt
Mưa còn giăng màn nước mắt trời
Lòng này cũng có sông trôi
Em còn khóc mãi cho tôi đau lòng
Hứa đã hứa rằng không bỏ cuộc
Tôi buông tay sao được mà buông
Sao tôi lạ giữa đời thường
Sao em hờ hững lược gương đời mình?

---

Sầu Non



Sáng em dứt áo không đành
Nụ cười có nhạc long lanh biển trời
Sáng em vực dậy hồn tôi
Con sông thiu ngủ thoắt trôi miệt mài

Có trên từng lớp sóng dài
Lời tình chưa ngỏ loang ngoài chân mây
Sáng em chẳng nỡ chia tay
Thơ đề vạt áo ngùi bay dáng buồn

Em về, lũng nhớ, sầu non
Ðể tôi mộng lớn mộng con vật vờ

--

Tạ Khách

Cửa sổ hẹp tối om
Mái tím đóng khung buồn
Dậu vàng ngăn khách tới
Em với sầu thoa son

Kéo giây chuông đã đứt
Gọi mãi người không thưa
Em như là kiệt sức
Mặc sóng hờn đẩy đưa

Tôi trồng cây hy vọng
Đem ánh dương về gần
Dìu em vào cõi mộng
Hoa mặt trời đầy sân.

---

Ta Sẽ Ngàn Năm Ở Ðáy Quên



Ta vui chân sáo trên cành biếc
Em nói lời hoa đẹp chẳng ngờ
Chợt thấy bừng lên niềm hối tiếc
Không cùng dan díu những ngày xưa

Em gọi, hồn ta chấp chới bay
Môi ngon như ướp rượu trăm ngày
Cách chi đoản thọ mười năm lãng.
Cho một nă m tình thắm thiết say

Nhớ em, mây núi gọi trăng về
Ta gọi ngàn khuya em có nghe/?
Tim mở từng ngăn như cửa gió
Biển ngời tâm sự lúc sông thề

Em hẹn cùng ta ngày giấu mặt
Ta chờ đằng đẵng tháng không tên
Nếu không giữ được nhau trong mắt
Ta sẽ ngàn năm ở đáy quên.

---

Ta Trong Mắt Em



Ta thức giấc, nhưng mặt trời còn chưa
Nỗi nhớ đằm đằm vương vất sương mưa
Có tiếng dương cầm khua niềm vui sảng
Cuả những cơn mơ hụt hẫng đôi bờ

Cuả những khát khao chỉ là hư vọng
Như có như không, níu kéo gọi mời
Em với cái tâm hiền hoà biển rộng
Tấm lòng bao dung xa vút chân trời

Nơi tấm lòng em thẳm sâu, không đáy
Nơi tình em trao thắm thiết, không cùng
Ta trong mắt em, ngầm tia lửa cháy
Sao trên môi em còn đóa lạnh lùng

---

Ta Vắt Hồn Si Gửi Tới Em


Lửa là em, khói cũng là em
Ta thành tro bụi lúc em ghen
Những lời vĩnh biệt nghe ghê rợn
Như đá rơi từ nắp ván thiên

Sóng là em, thuyền cũng là em
Tiếng tỳ lơi lả lúc trăng lên
Thịt da ngây ngất vào mê khúc
Tận sức trôi và tận sức chìm

Sáng là em, tối cũng là em
Tâm tư mờ tỏ với hoa đèn
Chung nhau nhịp thở chung con mộng
Ta nhập vào trăng, một cõi riêng

Ma là em, Phật cũng là em
Là bình không đáy, rượu vong niên
Phật thì xa quá, ma gần xịt
Trong máu ta hừng hực chất men

Ta nhớ em bằng nỗi nhớ điên
Gọi em thảm thiết giữa hơi hèm
Là binh, là tướng, là tri kỷ
Ta vắt hồn si gửi tới em.

---

Tâm Như Biển



Thơ vẫn bay theo vệt nhớ người
Bám theo hương tóc đến chân trời
Vẫn đêm thao thức thương vần điệu
Gặp nỗi vui rừng, nỗi lẻ loi

Tháng Tám vì đâu mưa vội vã
Vì đâu gân lá ửng Thu sầu
Nghe trong cô tịch buồn tôi đã
Thổn thức mưa đàn khúc nhớ đau

Ai trả giùm tôi phút vắng em
Hỏi vầng trăng khuyết, bóng đời nghiêng
Ngàn lời chưa ngỏ, tâm như biển
Vẫn một mình trôi, lặng lẽ chìm

---

Thác Ðổ

Hành lang chiều vắng lạnh
Gió chướng lùa thênh thang
Nỗi trống trơn hiu quạnh
Vách đá câm ửng vàng

Lòng ta dường cổ mộ
Em đến rồi em đi
Những ngày vui bụi phủ
Tháng năm buồn không che

Em cũng bên kia trời
Với tận cùng nỗi khổ
Một khối sầu chia đôi
Lệ em còn thác đổ.

---

Tận Tuyệt



Mưa thán khí trên cánh rừng hối tiếc
Người gặp người như lá mọn cành khô
Cười rất gượng, nói như lời tống biệt
Người còn đây mà cỏ đã xanh mồ

Thu héo hắt vàng phai từng phiến lá
Mùa chia xa rồi lạnh đến chân đời
Người không lẽ cũng lòng cây dạ đá
Khúc tao phùng lạc giọng cố nhân ơi

Giá đừng gặp, đừng quen nhau ngày trước
Ðừng trao nhau từng ngõ ngách chiêm bao
Ðừng thất vọng khi tình hồng trở bước
Người xa người tận tuyệt vẫy tay chào

---

Thang Mây Hỏi Trời


Như mình hai đứa hữu duyên
Níu anh trên lưới, níu em cuối ngày
Biển vơi lại tát cho đầy
Hỏi lòng chưa tỏ, thang mây hỏi trời



Hỏi khi nếm ngọt môi cười
Bên trong đứa tỉnh, có người nào say

--

Thiếu Nhau



Thiếu nhau buồn bỗng giầu thêm
Cái đau đánh mất đang tìm về ngôi
Trái tim thương tích ngậm ngùi
Câu thơ xuất huyết mảnh đời cuồng sinh

Thiếu nhau sầu đắng một mình
Trăm cơn vui cạn, bập bềnh trôi xuôi
Thiếu nhau bãi lở sông bồi
Không nhau, không cả đất trời, nhục vinh

Thiếu nhau thừa thãi điêu linh
Ta đi, ta đến riêng mình ta hay
Thiếu nhau tận nghĩa đọa đầy
Ta thành đá mục, cỏ may lề đời

---

Thư Tình Trên Cát


Những bạn bè quen rời đảo nắng
Riêng nàng còn lại với con thơ
Như con hến biển nàng câm lặng
Người cũ qua sông đã phụ đò

Trăng sáng đêm nào nàng cũng hát
Những tình dang dở, những cung buồn
Tay măng viết mãi trên bờ cát
Biển đọc xong rồi lại xóa luôn

Chàng lính hào hoa yêu cánh gió
Yêu nàng khuê nữ xứ hoa đào
Vượt trăm thử thách và ngăn trở
Những quyết tâm chàng đẹp biết bao

Đôi cánh chim bằng không biết mỏi
Sàigòn, Đàlạt nối đường mây
Tình yêu lớn mãi cùng sông núi
Trong những phi trình đẹp ngất ngây

Tình có hoa thêu và gấm dệt
Như sông liền núi, núi liền sông
Ai ngờ sông núi đành ly biệt
Lửa tháng Tư về với bắc phong

Lệ nhớ gửi đi nhòa nét chữ
Thư về ý hẹn mãi xanh mây
Mây trôi lang bạt không xanh nữa
Lầu cũ trăng xuông lạnh tháng ngày

Nàng nghe biển gọi, lao vào biển
Sau những cơ may thật lạ lùng
Một mẹ, một con rồi cũng đến
Mới hay người cũ đã quay lưng

Trời rộng thênh thang không chỗ trú
Tình sâu thăm thẳm cũng là dư
Đời xanh, đời bỗng thành cô phụ
Tóc xõa bay ngang với tóc dừa

Nàng viết miệt mài trên cát ướt
Những lời thống trách, những tình si?
Như nàng với biển cùng giao ước
Biển đọc xong rồi vội xóa đi

Nàng tỉnh hay điên ai biết được
Nàng cười hay khóc giống nhau thôi
Phai như bóng núi chìm trong nước
Lạnh lẽo như ma giữa cõi người

---

Thủy Tiên


Cuối đông gầy chậu thủy tiên
Rễ tuôn tóc trắng chảy nghiêng bán cầu
Vươn cao nụ nhớ đóa sầu
Lá thon thân kiếm chém nhầu thời xa
Hồn quê nở với hồn hoa
Chín năm luân lạc trong ta ngậm ngùi
Đem hoa tặng lại cho người
Khi không mấy hạt lệ trời bay ngang

--

Tình Lỡ Hư Hao



Tình lỡ hư hao, tình vá lại
Sầu thăng hay giáng vẫn mưa sầu
Ðàn xưa lỗi nhịp, cung khờ dại
Lỡ phụ lời hoa, hương phấn đau

Anh giấu tay này dăm hạt gió
Tay kia là nửa kiếp phù vân
Tình em như có mà không có
Còn giải hồ nghi trắng hải tần

Ðêm qua cúp điện, em là điện
Soi tỏ hồn nhau chữ thủy chung
Tim anh rách nát không bày biện
Mãi cột đời anh ở cuối dòng

---

Tình Thiên Di



Xe trơn trượt trên hoang mạc tuyết
Ðời lao đao qua lộ trình đau
Hồ đông đá tương tư sóng biếc
Bầy thiên nga tan tác về đâu

Ngóng đợi mãi lá thư không gửi
Tình thiên di thương ghét theo mùa
Trong câm lặng nhớ âm thầm gọi
Em vô tình như vạt buồn mưa

Quanh tầm mắt vẫn rừng trắng xoá
Trời đất buồn trắng một mầu tang
Trắng lòng ta mộ phần băng giá
Trắng đêm vơi tay trắng bẽ bàng

Trăm chữ nếu, chữ không, lạnh cóng
Vẫn theo mưa rơi rụng xuống đời
Vẫn trơn trượt đường tình hư vọng
Em có từng quan ngại buồn tôi ?


---

Tình Xa Cũng Gần



Trong ta còn mãi cơn say
Chai vơi tháng Chạp, chai đầy tháng Năm
Rừng ngoan con suối gọi thầm
Áo trăng khép mở trên thân ngọc ngà

Trong mơ còn đẫm sương hoa
Nhắp ngon môi rượu tình xa cũng gần.

---

Trái Tim Mù



Mình đến tình nhau như bất chợt
Mà yêu mê đắm có đâu ngờ
Lôi ta chóng mặt vào con trốt
Ta đẩy em vào xoáy nước thơ

Ðôi lúc em hờn anh nhiễu chuyện
Những lần tâm sự suốt canh thâu
Cắn tai gối thẹn cười không tiếng
Cũng lệ tuôn trào lúc vắng nhau

Có nụ hôn nồng tươm ý mật
Có lời gai nhọn chẳng vì đâu
Có chung nỗi sợ tình bay mất
Thề hẹn bao lần mãi có nhau

Em đến tình ta bằng suối biếc
Ta từ rừng cỗi lạc vào em
Một điều hai đứa chưa từng biết
Là trái tim mù có lý riêng.

---

Trời Trồng



Ðến nhau từ cõi sương hoa
Khi hồn mở ngỏ, khi ta trời trồng
Ðeo trên mảnh ván bập bồng
Lưng chiều mướt nhạc, tóc sông trói đời

Ðến từ góc biển chân trời
Cho đầy sóng nhớ, cho vơi dặm chờ
Có nhau, hay chẳng bao giờ
Con trăng lãnh cảm, nỗi ngờ hàn băng

----

Ướt Trang Lưu Bút



Ép vào cuối vở
Dăm vần thơ hoa
Ghim vào trí nhớ
Ðôi điều gần xa

Một chiều mưa mau
Buồn như hải mộ
Hiên người gặp nhau
Lòng như cửa gió

Áo em ướt mèm
Phô bày non tiên
Chàng vờ không thấy
Ðất trời trao nghiêng

Em mượn bờ vai
Che chiều chín đỏ
Tiếc mưa không dài
Tiếc lời chưa ngỏ

Ướt trang lưu bút
Mà đời khô rang
Hiên người heo hút
Còn in bóng chàng.

---

Vá Trời



Em từ thánh thiện bước ra
Thấy đời tinh quái, thấy ta dại khờ
Sông trăng sóng dậy từng giờ
Thuyền trăng lạc bến xa bờ tịnh yên

Ta từ bùn đất ngoi lên
Là sâu, là bướm đã quen sầu đời
Có em hạnh phúc tuyệt vời
Không em rồi cũng ngậm ngùi giấc quên

Ðã nghe lời thật từ em
Lại ta đội đá oan khiên vá trời

--

Vẫn Ðôi Ðiều Ẩn Mật



Giữa hai đứa chúng ta
Có tín điều ngăn cách
Trong trìu mến thiết tha
Có mơ hồ kinh sách

Tín điều khô như lá
Kinh sách nói lời câm
Sao ta làm mặt lạ
Sao em còn mù tâm?

Ta dìu nhau vào mộng
Lướt trên dòng sông xanh
Hai nhịp tim vỗ sóng
Sao em còn dối quanh

Bản nhạc lòng bất tận
Cơn vui đâu bến bờ
Vẫn đôi điều ẩn mật
Giữa tâm kinh mơ hồ

----

Vậy Mà Em Nói Em Thương



Chờ hoài chẳng thấy em đâu
Mái hiên sầu rụng hạt sầu long lanh
Cớ chi em bỏ bê anh
Trái tim chín héo trên cành mưa sương

Vậy mà em nói em thương
Khép chi cánh cửa thiên đường ngất ngây

---

Vết Son



Vá tôi từng mũi phong trần
Trái tim rách nát bao lần biển dâu
Nhuộm tôi mộng cũ phai mầu
Mùa tin úa héo cành đau lá phiền

Lăn tôi qua khỏi cơn đen
Em con súc sắc còn nghiêng ngả cười
Vết son rực lửa mặt trời
Nửa khuya còn thắp trong tôi nắng hồng

---

Vá»›i Nhau



Với nhau sỏi đá nở hoa
Tháng đau đánh mất ngày già đi hoang
Trái tim mở cửa thênh thang
Câu thơ đẫm nguyệt mênh mang sông dài

Với nhau dạo khúc quan hoài
Mưa ghen chợt lắng, hờn phai trong hờn
Với nhau, đẹp nghĩa vàng son
Với nhau, lấp biển rời non cũng vừa

Có nhau nhẹ gánh tương tư
Ta thương, ta hận tình xưa vẫn nồng
Có nhau tận nghĩa thủy chung
Lại như bèo nước trên dòng trường lưu

----

Xin Đừng

Chừng em bỏ chạy sút giày
Cái trong sâu thẳm, cái ngoài cằn khô
Chạy xa lấy trớn nhào vô
Bởi trong hạt muối ai ngờ đại dương

Chừng em lỡ dại em thương
Mai sau biển gọi tám phương sóng về
Chừng em giao kết hẹn thề
Ngàn năm sau nữa biển kia còn tình

Chừng em gạn hỏi lòng mình
Cái danh bọt nước, cái hình phù du
Còn đây một chút tâm hư
Hãy cầm cho chắc, lỡ chưa xin đừng.

---

Yêu Chi Mệt Thế Hở Trời!




Ðêm chi lạnh thế hở trời!
Chớm thu ngờ đã tàn đời heo may
Giận nhau tình thả khói cay
Vì thương đấy quá nên đây ghen lầm

Ða nghi là chuyện thánh đâm
Bởi ta lộn vía mang tâm họ Tào
Thôi đừng ý kiếm lời dao
Không hư chén ngọc cũng hao nậm vàng

Thì thôi quỳ bảy nén nhang
Em tiêu núi giận, ta tan vực ngờ
Ừ thôi tật ấy xin chừa
Không sưng gối hạc cũng phờ râu tôm

Hòa bình mới được vài hôm
Lại em nổi máu ghen tuông Hoạn bà
Lại như lửa táp, mù sa
Chiến trường xác bướm, xác hoa lềnh khềnh

Lại tôi gạ gẫm giao tình
Lại em ứ hự dấu quanh nụ cười
Yêu chi mệt thế hở trời!
Mùa em bức chiến, mùa tôi nghị hòạ

----

Yêu Như Chưa Bao Giờ



Yêu em, và yêu thơ
Yêu như chưa bao giờ
Chữ nồng nàn tha thiết
Nghĩa cuốn xoáy chẳng ngờ

Ngời quỹ đạo yêu thương
Với nhau vui dị thường
Hai ta cùng say khướt
Thơm từng chén văn chương

Em giải suối bình yên
Chảy suốt những mùa tin
Ru lòng ta đá mỏi
Với mưa ngoan nắng hiền

Ta dẫu hai mà một
Ta tuy một mà hai
Như bách tùng xanh tốt
Cho cát đằng dựa vai

Yêu em và yêu trăng
Sau những cơn mê lầm
Quên gánh đời khốn khó
Với nhau bằng chính tâm


Trang:  1  Send the topic Print 
« previous next »