Văn (tự sáng tác) : Nhật ký Online « previous next »
Trang:  1  Send the topic Print
Vườn xÆ°a chỉ còn trong ká»· niệm  [Xem 1356 lần]
Ngậm Ngùi





View Profile
Vườn xưa chỉ còn trong kỷ niệm
June 06, 2007, 03:14 PM

[color=Purple]Cuối cùng rồi tôi cũng trở về đối diện với những mất mát, hiu quạnh và nỗi buồn vương vất trên từng bụi cỏ dại dưới chân...

Một thoáng ngậm ngùi, tôi như người xa lạ ngại ngùng trong khu vườn trống đếm từng dấu chân in trên nền đất ẩm, bồi hồi nghe gió lướt qua vai, mơn man trên tóc ... Bóng chiều hiu hắt đang xuống dần trên hàng cây ngả nghiêng bên kia rừng cùng chiếc bóng tôi buồn tênh giữa hoàng hôn sẵm tím.

Tôi thương sự tĩnh lặng êm đềm của khu vườn được ngăn cách hẳn với thế giới ồn ào nhộn nhịp bên ngoài, như một nơi chốn riêng biệt. Thương từng bụi cây ngọn cỏ trong vườn, thương từng đoá hoa dại mọc ven chân rào, thương từng chiếc lá bên kia rừng cùng những dây leo đan kín. Để rồi xót xa theo từng chiếc lá rơi, từng đóa hoa tàn, để ngậm ngùi khi gió thu bàng bạc thổi về bên khu rừng lá ngã vàng, báo hiệu một mùa tàn phai...

Tôi vui buồn theo sự chuyển biến của cây cỏ, ươm mơ dệt mộng trên từng chồi nụ, từng đóa hoa. Tôi gắn bó và thân thiết với vườn mộng của tôi như không thể nào rời xa được. Khu vườn là người bạn kiên nhẫn, trung thành nhất. Nó đã chia sẻ với tôi trong những ngày tháng hụt hẫng, và lắng nghe những nỗi niềm thầm kín của tôi, nó đã cho tôi biết bao kỷ niệm êm đềm.

Bây giờ thì không còn gì để tôi mơ mộng, nâng niu, thương tiếc nữa. Tôi bàng hoàng ngẩn ngơ suốt ngày. Tối lại tôi mang theo nỗi buồn tiếc nhớ vào trong giấc ngủ chập chờn. Cứ thế hết ngày này sang ngày khác. Hình ảnh khu vườn vẫn còn in đậm nét trong mắt tôi mà nay sao đã trôi theo dòng nước, mang bao kỷ niệm vào thăm thẳm, mù khơi thật xa xăm...[/color]

Trên đời này có rất nhiều thứ không cần thiết phải biểu hiện bằng lời nói, nhưng nó lại khắc sâu mãi mãi không phai nhòa trong ký ức mỗi người, nó trở thành một dấu vết vĩnh hằng của cuộc sống
Trang:  1  Send the topic Print 
« previous next »