Trang: 1
|
|
|
|
Hãy nói vá» Äau Khổ - Tỳ kheo Gavesako [Xem 595 lần]
|
|
|
Hãy nói vá» Äau Khổ - Tỳ kheo Gavesako
October 30, 2007, 10:30 PM
|
|
[b]Giới thiệu[/b]
Äại đức Gavesako (Mitsuo Shibahashi) sinh năm 1951 tại Nháºt Bản. Là má»™t nhà leo núi lão luyện, đại đức đã từng thà nh láºp má»™t nhóm há»™i viên để chinh phục dãy núi Himalayas. Lần đó đại đức cùng cả Ä‘oà n Ä‘i sang Ấn Äá»™ và trong thá»i gian chỠđợi thá»i tiết tốt để bắt đầu cuá»™c thám hiểm, đại đức đã quyết định ở lại má»™t thảo xá dÆ°á»›i chân núi. Thế rồi trÆ°á»›c khi các thà nh viên trong Ä‘oà n có mặt đầy đủ (đại đức đã Ä‘i trÆ°á»›c má»™t mình), đại đức bá»—ng nhiên cảm thấy thÃch thú vá»›i Ä‘á»i sống thiá»n định qua chút Ãt kiến thức mà mình đã biết được vá» pháp môn nà y để rồi đại đức không còn thấy hứng thú trong chuyện leo núi nữa. Äại đức đã ở lại thảo xá đó suốt hai năm liá»n. Và cÅ©ng trong thá»i gian nà y Ä‘oà n leo núi của đại đức gặp phải tai nạn, má»™t số ngÆ°á»i trong bá»n hỠđã bị vùi chôn trong má»™t dòng băng hà đổ từ núi xuống.
Do má»™t Ãt khó khăn vá» vấn Ä‘á» giấy tá» nháºp cảnh, đại đức buá»™c phải Ä‘i qua Thái Lan, nÆ¡i mà đại đức vẫn hy vá»ng mình sẽ tiếp tục tu táºp pháp môn thiá»n định. Gặp được các vị sÆ° ngÆ°á»i Tây PhÆ°Æ¡ng ở Bangkok giá»›i thiệu, đại đức đã đến chùa Pah Pong ở vùng đông bắc Thái Lan, rồi thá» giá»›i tỳ kheo vá»›i Ngà i Ajahn Chah. Lúc nà y là năm 1975. Äại đức Gavesako gần nhÆ° chuyên sống hạnh đầu Ä‘Ã và đại đức cÅ©ng là ngÆ°á»i đã hết mình táºn tụy chăm sóc thiá»n sÆ° Ajahn Chah trong suốt những năm tháng cuối Ä‘á»i của Ngà i.
Năm 1989 đại đức đã được má»i vá» Nháºt Bản để trình bà y vá» thiá»n định Pháºt giáo Nguyên thủy suốt mấy tháng trá»i.
Bà i viết sau đây là má»™t pháp thoại cho các Pháºt tá» từ Bangkok đến viếng thăm đại đức. Ná»™i dung của bà i viết có thể được tóm tắt trong mấy dòng sau đây "Hãy là m thế nà o để thấy được bản chất ma chÆ°á»›ng của lòng ham muốn và chấp thủ. Cho đến khi nà o thoát khá»i được sá»± chi phối của chúng thì coi nhÆ° đã thà nh Pháºt".
--------------------------------------------------------------------------------
Trong bà i nói chuyện nà y, tôi muốn nhấn mạnh vá»›i quý vị má»™t số tiêu Ä‘á» có thể tạm gá»i là những kinh nghiệm tu há»c mà chúng ta cần phải có.
Vấn Ä‘á» trÆ°á»›c tiên mà tôi muốn Ä‘á» cáºp ở đây chÃnh là thái Ä‘á»™ đối diện của ngÆ°á»i Pháºt tá» trÆ°á»›c tất cả những Ä‘au khổ trong Ä‘á»i sống. Có là kỳ quái lắm không khi tôi Ä‘á» nghị các vị hãy há»c cách trân trá»ng trÆ°á»›c những Ä‘au khổ nhÆ° là đối vá»›i má»™t ngÆ°á»i thầy. Chúng ta đừng theo thói quen mà chán ghét, trốn chạy hay e sợ các Ä‘au khổ. Các Ä‘au khổ luôn giúp ta má»™t lá»i cảnh báo, nó giúp ta thông minh hÆ¡n để có thể nhìn thẳng và o má»i sá»± trong Ä‘á»i. Nếu chúng ta có đủ can đãm để đón nháºn các Ä‘au khổ thì sẽ thấy được rằng chúng tháºt ra có nhiá»u ý nghÄ©a tuyệt vá»i lắm. Trong tinh thần đó, chúng ta sẽ khá»i phải lo ngại bất cứ Ä‘iá»u gì mà chỉ việc củng cố ở ná»™i tâm mình má»™t sức mạnh chịu Ä‘á»±ng. Nói váºy có nghÄ©a là chúng ta phải biết mạo hiểm và gan lì, bởi vì bất luáºn là những Ä‘au khổ đó có mặt ở đâu chúng ta cÅ©ng phải nhìn ngắm nó má»™t cách trá»n vẹn. Ná»—i Ä‘au khổ nà o cÅ©ng cần được nháºn thức, cho nên chúng ta phải há»c được cách nháºn thức Ä‘au khổ. Có Ä‘iá»u là chúng ta cÅ©ng đừng quên rằng sá»± Ä‘am mê trong khả năng nháºn thức đó không khéo cÅ©ng tạo ra hai thứ hình thái phiá»n não hết sức nguy hiểm là tham ái và chấp thủ. ChÃnh hai phiá»n não nà y là cá»™i nguồn cho tất cả Ä‘au khổ; đồng thá»i cÅ©ng che khuất tất cả nháºn thức của chúng ta vá» Ä‘au khổ. Äến lúc nà y thì chúng ta chỉ có thể bị Ä‘au khổ mà không thể nhìn thấy sá»± Ä‘au khổ. ChÃnh vì váºy, vấn Ä‘á» cốt lõi của cuá»™c tu là biết chá»n lấy cho mình má»™t con Ä‘Æ°á»ng chÃn chắn để thấy rõ tất cả Ä‘au khổ. Từ cái thấy há»i hợt của buổi đầu má»›i tu há»c, chúng ta sẽ dần dần có được má»™t cái nhìn sâu sắc hÆ¡n. Thuáºt ngữ Pháºt há»c gá»i đó là Chánh Tri Kiến, cái khả năng trà tuệ thấy rõ được từng giai Ä‘oạn xuất hiện, tồn tại và biến mất của các Ä‘au khổ để rồi từ trên cÆ¡ sở nà y, Chánh Tri Kiến của chúng ta lại lần lược Ä‘i đến những cấp Ä‘á»™ khác cao hÆ¡n: không có hạnh phúc hay khổ Ä‘au gì cả, má»i hiện tượng chỉ là từng tiến trình "xuất hiện - tồn tại - biến mất". Vá»›i trình Ä‘á»™ Chánh Tri Kiến nà y, ta sẽ thấy rằng tháºt ra không có Cái Gì xuất hiện hay biến mất cả. Không có cái gì trên Ä‘á»i nà y đáng để ta ôm ấp. Tất cả các pháp Ä‘á»u vô ngã.
Bất cứ cái gì đã xuất hiện thì phải có lúc biến mất. Nếu chúng ta có thể buông bá» hết má»i thứ: Không cá»±c lòng vá»›i những Ä‘au khổ, không thÃch thú cÅ©ng không bất mãn thì chắc chắn chúng ta sẽ được an lạc. Bất cứ má»™t Ä‘au khổ nà o có thể xảy ra trong lúc nà y thì cÅ©ng chỉ là những bóng khói hình sÆ°Æ¡ng.
Thái Ä‘á»™ thứ hai mà các Pháºt tá» cần phải có được trÆ°á»›c tất cả các Ä‘au khổ là chúng ta há»c được cách đánh giá má»i áp lá»±c trong Ä‘á»i sống nhÆ° là những ngÆ°á»i khách lạ. Quả đúng nhÆ° váºy, những cảm giác bức xúc khó chịu thá»±c ra chỉ đến rồi Ä‘i qua tâm hồn ta nhÆ° những bóng nắng bên thá»m. Chúng Ä‘i rồi cÅ©ng có lúc quay lại. Nếu chúng ta không báºn lòng váºt lá»™n vá»›i chúng thì chắc chắn chúng sẽ không lÆ°u trú lại được. Tuy váºy, chúng ta cÅ©ng đừng quá chủ quan trong thái Ä‘á»™ đó của mình. Hãy bình thản má»™t cách tá»± chủ: Không xua Ä‘uổi để khách không có cÆ¡ há»™i phản ứng và cÅ©ng đừng nồng nhiệt chà o đón để khách có hứng thú ở lại. Hãy để mặc chúng đến và đi theo nhân duyên của chúng, ta không cần thiết phải can thiệp và o. Quý vị hãy an tâm, các cảm giác Ä‘au khổ bức xúc chỉ là những du khách chứ không phải là những cÆ° dân. Khi chúng đến ta biết là chúng đến rồi bình thản nhìn ngắm cho tá»›i khi chúng ra Ä‘i. Chúng ta phải xây dá»±ng ở ná»™i tâm mình má»™t khả năng trung hòa: Không ghét thÆ°Æ¡ng, không sợ hãi... Chỉ giữ lại cho mình khả năng hiểu biết mà thôi. Cứu cánh của cuá»™c tu không phải là má»™t cái hầm trú ẩn để trốn tránh Ä‘au khổ máºt cách nhút nhát tiêu cá»±c mà là má»™t trạng thái tÄ©nh lặng, thanh tịnh và trong sáng.
Vấn Ä‘á» thứ ba chÃnh là má»™t câu há»i của tôi cho các vị. Có ai trong số chúng ta ở đây đã từng trải qua cái cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n gần nhÆ° muốn chết hay không? Cho dù sá»± Ä‘au khổ có nghiêm trá»ng đến mức nà o Ä‘i nữa thì công việc tốt nhất cho ná»™i tâm chúng ta là nháºn biết chÃnh xác sá»± có mặt của nó. Chỉ nháºn biết thôi, chúng ta không cần có thêm má»™t ná»— lá»±c nà o khác nữa. Hãy kham nhẫn và quan sát má»i cảm giác chứ không nên thÃch thú hay chối bá» chúng. Trong những hoà n cảnh đó hãy cố giữ sao cho ná»™i tâm được chuyên nhất không thiên lệch. Cái cần thiết của chúng ta lúc nà y chÃnh là sá»± hiểu biết: Ngồi trong sá»± hiểu biết, Ä‘i trong sá»± hiểu biết. Trong khả năng ý thức nà y, chúng ta sẽ thấy được rằng má»i sá»± Ä‘á»u rổng tuếch ngay trong chÃnh bản chất của chúng. Má»i Ä‘au khổ và bức xúc chỉ Ä‘Æ¡n giản là các cảm giác phù du, chúng không phải là chúng ta cÅ©ng không thuá»™c quyá»n sở hữu của chúng ta. Chúng được xem là quan trá»ng chỉ vì chúng ta nắm bắt chúng bằng những khái niệm. Trong khi đó má»i thứ luôn vô thÆ°á»ng, cái cÅ© sẽ được thế chá»— bằng cái má»›i má»™t cách liên tục. Bản thân chúng chỉ là những gì mà Äức Pháºt vẫn gá»i là vô thÆ°á»ng, khổ não, vô ngã.
Nói má»™t cách chÃnh xác, chúng ta Ä‘au khổ chỉ vì chúng ta chấp thủ. Chúng ta phải há»c được cách Ä‘Ã o luyện ná»™i tâm mình cho trở thà nh má»™t nguồn sức mạnh đủ để đối diện và chấp nháºn má»i sá»±: có thấy được sá»± đổi thay liên tục của các cảm giác, chúng ta má»›i thấm thÃa được định lý vô thÆ°á»ng. Và định lý vô thÆ°á»ng thì luôn gắn liá»n vá»›i định lý vô ngã.
Vấn Ä‘á» tiếp theo mà tôi muốn nhấn mạnh vá»›i các vị là chúng ta đừng bao giỠđồng hoá mình vá»›i bất cứ má»™t Ä‘au khổ nà o khác. Sá»± Ä‘au khổ không phải là TA và ta cÅ©ng không phải là sá»± Ä‘au khổ. Sá»± Ä‘au khổ không tồn tại bên trong bất cứ AI và cÅ©ng không có AI sống trong sá»± Ä‘au khổ. Sá»± Ä‘au khổ tá»± nó xuất hiện, tồn tại rồi biến mất. Chúng ta chỉ có má»—i má»™t trách nhiệm Ä‘Æ¡n giản là nháºn ra được từng diá»…n biến của sá»± Ä‘au khổ để xem nó đến và đi nhÆ° thế nà o. Hãy nhìn ngắm Ä‘au khổ mà không cần thiết phải báºn tâm xem nó ở mức Ä‘á»™ nà o, nhiá»u hay Ãt. Nhá» váºy chúng ta má»›i có thể chấp nháºn được nó má»™t cách can đảm, bởi bổn pháºn của ngÆ°á»i tu chỉ Ä‘Æ¡n giản có bốn chữ "can đảm chấp nháºn". Và được gá»i là má»™t báºc hiá»n giả thì chỉ Ä‘Æ¡n giản là ngÆ°á»i chấp nháºn được má»i Ä‘au khổ.
Vấn Ä‘á» tiếp đến có giá trị nhÆ° là má»™t món hà nh trang tâm lý để chúng ta có thể đối mặt vá»›i cuá»™c Ä‘á»i nói chung và sá»± Ä‘au khổ nói riêng. Ở đây tôi muốn nói đến thái Ä‘á»™ "bao dung" trong tinh thần thấu đáo được cái lẽ tÆ°Æ¡ng đối trên Ä‘á»i.
TrÆ°á»›c khi đánh giá ai đó là lá»—i lầm sai trái thì chúng ta hãy nhá»› lại rằng bản thân mình cÅ©ng có lúc sai trái lá»—i lầm và ngÆ°á»i kia không phải lúc nà o cÅ©ng lá»—i lầm sai trái. Hãy giữ lại má»i thứ ở má»™t ná»a con số Ä‘o lÆ°á»ng của mình thôi. Có biết suy nghÄ© nhÆ° váºy chúng ta sẽ không bị các tÆ° tưởng chủ quan của mình Ä‘Ã y ải. Hoặc khi nghe lại câu chỉ trÃch của ai đó vá» mình, chúng ta đừng nông nổi tin tưởng hay phủ bác hoà n toà n. Tức là chỉ giữ lại con số Ä‘o năm mÆ°Æ¡i phần trăm mà thôi. Äiá»u đặc biệt là đừng để ná»™i tâm mình có những phản ứng không cần thiết để rồi bị Ä‘au khổ. Má»i sá»± không có gì là tuyệt đối: Rất có thể từng ngÆ°á»i có liên quan rong chuá»—i dà i thông tin kia đã thêm thắc và o đó má»™t Ãt tÆ° ý. Nói váºy có nghÄ© là chúng ta đừng bao giá» bị mắc bẩy trong cái suy nghÄ© của ngÆ°á»i khác. Quý vị hãy nhá»› lại xem chúng ta thÆ°á»ng nổi giáºn trÆ°á»›c khi tìm ra căn cá»™i của vấn Ä‘á» chÃnh bằng sá»± suy nghÄ© cẩn tháºn của mình. Äại khái, hãy luôn tỉnh táo và sáng suốt trÆ°á»›c khi muốn là m Ä‘iá»u gì đó.
Những khi bị buá»™c phải là m Ä‘iá»u gì đó mà mình không thÃch, chúng ta thÆ°á»ng tá» ra bất mãn. Hãy nhá»› rằng đó không phải là cách phản ứng tốt. Äừng giá» lại trong lòng mình những cảm giác bá»±c bá»™i chỉ vì nghÄ© rằng đó là điá»u vô lý. Ở đây tôi và dụ nhÆ° quà vị Ä‘ang là m việc vá»›i má»™t đồng sá»± của mình. Cả hai bên là m sao có cùng má»™t suy nghÄ© được. Mà má»i suy nghÄ© thì luôn vô thÆ°á»ng, thay đổi. NgÆ°á»i đồng sá»± của quà vị có thể rồi sẽ thay đổi suy nghÄ© hoặc cÅ©ng có thể há» nghÄ© má»™t Ä‘Ã ng mà là m má»™t nẻo...Quý vị đừng để mình bị đánh lừa bởi các cảm giác. Bởi nếu chúng ta tỉnh táo thì chúng ta không bị Ä‘au khổ. Äừng bao giá» hoà n toà n tin tưởng và o bất cứ cái gì dầu là chÃnh mình, ngÆ°á»i khác hay bất cứ má»™t sá»± kiện nà o. Hãy há»c cách bình thản và không sợ hãi. Äồng thá»i cÅ©ng đừng để mình bị cuốn hút và o những gì nghe thấy được. Bởi hãy nhá»›: cái gì cÅ©ng Ä‘á»u vô thÆ°á»ng và bất toại, hãy dà nh cho má»i sá»± trên Ä‘á»i năm mÆ°Æ¡i phần trăm giá trị thôi.
Nãy giá» tôi vẫn nói vá»›i quà vị vá» những thái Ä‘á»™ cần thiết phải có để đối diện vá»›i Ä‘au khổ nhÆ°ng nếu nhÆ° ta đã bằng đủ má»i cách mà chúng ta vẫn cứ tiếp tục Ä‘au khổ thì phải là m sao? Ở đây tôi chỉ có má»™t câu trả lá»i thôi và đồng thá»i đây cÅ©ng chÃnh là má»™t vấn Ä‘á» nữa trong bà i nói chguyện nà y. Äó là cố gắng nhìn thẳng và o má»i sá»± má»™t cách cam đãm và tin tưởng hÆ¡n nữa.
Cái nhìn mà tôi muốn nói ở đây chÃnh là trà tuệ vá» Lý Tứ Äế. Nếu chúng ta còn "bị Ä‘au khổ" thì cÅ©ng có nghÄ©a là chúng ta chÆ°a hoà n tất được chánh kiến của mình. Khi Ä‘au khổ xuất hiện, chúng ta hãy dõi mắt theo từng dịch biến của nó bằng cách nhìn ngắm và o chÃnh thân tâm của mình để thấy được thế nà o là vai trò nhân tố của lòng tham muốn và chấp thủ đối vá»›i sá»± Ä‘au khổ Ä‘ang hiện hữu. Chúng là những ma chÆ°á»›ng, những kẻ thù nguy hiểm nhất của chúng ta. Chúng xuất hiện len lá»i qua các dòng tÆ° tưởng của chúng ta. Ghi nháºn được chúng, ta sẽ được vô hại, không bị kÃch Ä‘á»™ng và khá»i phải ôm ấp chúng má»™t cách ngu xuẩn nữa. Con NgÆ°á»i Äau Khổ lúc nà y đã thà nh ra má»™t báºc Giác Ngá»™, má»™t Äức Pháºt. Ta không cần thiết phải Ä‘i tìm kiếm thêm những gì tháºt ra không có liên quan đến con Ä‘Æ°á»ng mà mình Ä‘ang Ä‘i. Nếu phải đánh mất cả tánh mạng để đổi lấy trà tuệ nà y thì đó cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u xứng đáng.
Chánh kiến hay trà tuệ giác ngá»™ còn có má»™t nguồn trợ lá»±c khác hết sức quan trá»ng, đó là Chánh TÆ° Duy. Cho dù có là m bất cứ công việc gì, ta cÅ©ng phải luôn giữ được cho mình những khả năng chánh niệm và trà tuệ. Nếu nhÆ° chúng ta Ä‘ang lau nhà thì công việc đó và o ngay lúc nà y phải được xem là má»™t công việc quan trá»ng nhất trên Ä‘á»i, ngoà i ra không còn công việc nà o quan trá»ng hÆ¡n. Äang lau nhà thì chúng ta chỉ nên "biết" mình Ä‘ang lau nhà mà thôi. Ta phải dà nh cho công việc đó tất cả sá»± quan tâm.
Cứ thế, cho đến tất cả những công việc lá»›n nhá» khác trong Ä‘á»i sống thÆ°á»ng nháºt cÅ©ng Ä‘á»u phải được thá»±c hiện bằng tinh thần đó. Má»—i việc có má»™t thá»i gian hoà n toà n Ä‘á»™c láºp để chúng ta có thể chuyên tâm bất nhị trong má»—i cá» Ä‘á»™ng của mình. NhÆ° váºy thì công việc nà o đối vá»›i chúng ta cÅ©ng Ä‘á»u có thể là những thiá»n án: là m chỉ biết là là m, không báºn tâm đến những gì ngoà i ra. Là m vá»›i má»™t tâm hồn thanh thản, không để mình phải bị cá»±c lòng vì những ám ảnh vá» má»™t quan Ä‘iểm hay khái niệm nà o đó. Chúng ta hãy là m việc nhÆ° Ä‘ang thá»±c hiện bổn pháºn bằng tất cả tinh thần trách nhiệm. Nếu đối vá»›i bất cứ hoà n cảnh nà o ta cÅ©ng có thể sống vá»›i thái Ä‘á»™ ná»™i tâm đó được thì chúng ta sẽ không bị Ä‘au khổ và sẽ có được má»™t nguồn an là nh, tịnh lạc rá»™ng lá»›n, thÆ°á»ng trá»±c. Có thể nói đây là con Ä‘Æ°á»ng tu hà nh được đặt cÆ¡ sở trên Chánh Kiến và Chánh TÆ° Duy.
Tỳ kheo Giác Nguyên dịch
|
|
|
|
Trang: 1
|
|
|
|
|