Trang: 1
|
|
|
|
Nói vá»›i em - ThÃch Thái Hòa [Xem 2214 lần]
|
|
|
Nói vá»›i em - ThÃch Thái Hòa
July 15, 2008, 09:57 PM
|
|
[color=Purple][size=4]Nói với em [/size]
ThÃch Thái Hòa , Jul 14, 2008
Em đã gặp tôi nhiá»u lần tại Thất Lắng Nghe, Chùa Từ Hiếu, và em cÅ©ng đã nhiá»u lần gá»i Ä‘iện thoại đến tôi để nói vá» những ná»—i băn khoăn của em đối vá»›i cuá»™c sống và em đã từng há»i tôi rằng sống là gì? Nghe em há»i, Tôi chỉ im lặng, mỉm cÆ°á»i, thở và bÆ°á»›c Ä‘i, sau đó tôi lại bÆ°á»›c vá» chá»— ngồi và cùng nói chuyện vá»›i em, tôi lại há»i em rằng, theo em sống là gì ?
Em buá»™t miệng trả lá»i ngay vá»›i tôi rằng: "Sống là lo âu, là sợ hãi, là già nh giá»±t, là đấu tranh, là dối trá, là mạnh được yếu thua, là láºp phe, láºp nhóm để bảo vệ đặc quyá»n, đặc lợi cho nhau... sống nhÆ° váºy, em chán ngấy rồi, em không muốn sống nữa, em muốn chết thôi, chết để cho nó khá»e, để khá»i thấy nhiá»u Ä‘iá»u trái tai, gai mắt từ gia đình đến xã há»™i thầy ạ!"
Nghe em nói, tôi biết trong em có quá nhiá»u hạt giống bất mãn và khổ Ä‘au, và nhìn nét mặt của em, tôi biết em có quá nhiá»u đêm trằn trá»c không ngủ và nhìn em cÆ°á»i, tôi biết trong em ấp ủ quá nhiá»u ná»—i thÆ°Æ¡ng Ä‘au. Em nói, em không biết em là gì trong tÆ°Æ¡ng lai, và ngay cả gia đình cÅ©ng nhÆ° xã há»™i, em cÅ©ng không biết tÆ°Æ¡ng lai của chúng sẽ là gì?
Tôi biết trong cuá»™c sống, em đã có quá nhiá»u khó khăn và khổ Ä‘au. NhÆ°ng thôi, em đừng thắc mắc và nghÄ© ngợi nữa, em hãy táºp ngồi yên năm, ba phút để thở có ý thức Ä‘i, rồi tôi sẽ nói chuyện cho em nghe!
Em Æ¡i, những khó khăn và khổ Ä‘au mà em vừa nói, thì ở trong Ä‘á»i nà y ai mà không có, và ai mà không có má»™t và i lần đã chạm trán nhÆ° váºy!
Tuy nhiên, cuá»™c sống không phải chỉ toà n là những khó khăn và không phải chỉ toà n là những thất vá»ng và khổ Ä‘au nhÆ° em nói, mà còn có mặt của những thuáºn lợi và của những hạnh phúc và an lạc nữa chứ!
Em cứ suy nghÄ© Ä‘i, em đã có đôi mắt để tiếp xúc thÆ°á»ng trá»±c vá»›i ánh sáng, để thấy được những gì mà em cần muốn thấy, thấy được hình ảnh của các báºc thánh thiện, thấy được bà n thá» của tổ tiên, thấy được mặt cha và mẹ, thấy được mặt của anh chị em, bạn bè, ngÆ°á»i yêu, đồng loại và má»i loà i, thấy được con Ä‘Æ°á»ng để tá»± Ä‘i, thấy được núi cao, biển rá»™ng và sông dà i, thấy được chữ nghÄ©a để Ä‘á»c những gì em cần muốn Ä‘á»c, em có thể nhìn thấy trá»i xanh mây trắng, và nhìn xa hÆ¡n, em có thể thấy được trăng sao lấp lánh từ những cõi không gian vô cùng. NhÆ° váºy, những Ä‘iá»u kiện thuáºn lợi để cảm nháºn hạnh phúc, vốn đã có sẵn trong em má»™t cách phong phú và kỳ diệu, sao em lại còn trách móc và khổ Ä‘au!
Em cứ suy nghÄ© Ä‘i, em đã có đôi lá»— tai má»™t cách toà n hảo, để em có thể lắng nghe và hiểu những gì mà những ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng yêu của em nói cho em nghe, em có thể nghe được tiếng thác đổ, tiếng suối reo, tiếng sóng vá»— từ biển khÆ¡i, tiếng gió thổi, tiếng rÆ¡i của mÆ°a và lá, tiếng chim hót, tiếng của giun dế trong đêm khuya, tiếng nói từ những báºc đức hạnh và ngay cả tiếng vá»— má»™t bà n tay của ngÆ°á»i chứng ngá»™. NhÆ° váºy, sá»± có mặt của hai lá»— tai trong Ä‘á»i sống của em là những Ä‘iá»u kiện thuáºn lợi để giúp em có hạnh phúc, váºy tại sao em lại sầu muá»™n và khổ Ä‘au!
CÅ©ng nhÆ° váºy, em cứ suy nghÄ© Ä‘i, có phải mÅ©i và miệng là những Ä‘iá»u kiện giúp em có hạnh phúc không? MÅ©i đã giúp em thở, nếu em không thở là m sao em có thể sống, mÅ©i giúp em thưởng thức được các hÆ°Æ¡ng thÆ¡m, nếu em không có mÅ©i, là m sao em có thể ngá»i được hÆ°Æ¡ng thÆ¡m của muôn vạn loà i hoa và dược thảo, hÆ°Æ¡ng thÆ¡m của hÆ°Æ¡ng và trầm và nhất là hÆ°Æ¡ng thÆ¡m trong Ä‘á»i sống của những ngÆ°á»i đức hạnh! Miệng lưỡi đã giúp em nói, để tạo ra được những cảm thông giữa mình và ngÆ°á»i, giúp em hát và ca, giúp em biểu lá»™ được tiếng gá»i quý báu và thân thÆ°Æ¡ng nhất là cha Æ¡i, mẹ Æ¡i, anh chị Æ¡i, em Æ¡i, thầy Æ¡i, và ngay cả tiếng gá»i cao quý nhất là Pháºt Æ¡i nữa; Miệng lưỡi giúp em ăn, uống và nếm các mùi vị má»—i ngà y, và nhÆ° váºy, miệng lưỡi cÅ©ng nhÆ° lá»— tai đã giúp em nhiá»u lắm, em có biết không?
Lại nữa, tôi muốn nói vá»›i em rằng, thân thể của em từ đầu mình cho đến tay chân, từ mái tóc cho đến là n da, từ não trạng cho đến các bá»™ pháºn trong cÆ¡ thể, từ những hạt mồ hôi cho đến những tế bà o nhá» nhặt, không có cái gì là không giúp cho em sống có hạnh phúc, và ngay cả những cái Ä‘i, đứng, nằm, ngồi, co, duá»—i Ä‘á»u là những Ä‘á»™ng tác giúp em có hạnh phúc cả. Nên, em Ä‘i được, em đứng vững được, em ngồi vững chãi được, em nằm thảnh thÆ¡i được, em co và duá»—i được, em thở được, em uống nÆ°á»›c và ăn cÆ¡m được, em nói, cÆ°á»i và khóc được, cho đến em Ä‘i tiểu được, Ä‘i đại được, tất cả những cái được ấy, Ä‘á»u là những cái được của hạnh phúc đó em ạ! Những cái được ấy, hiện tại em Ä‘ang được và được quá nhiá»u nhÆ° váºy, nhÆ°ng tại sao em lại sống không có hạnh phúc?
Và em Æ¡i, quan trá»ng hÆ¡n nữa, là trong thân thể của em lại có tâm hồn, nếu trong thân thể của em, mà không có tâm hồn, thì em trở thà nh gá»— đá và má»i sá»± có mặt của mắt tai mÅ©i lưỡi và thân thể Ä‘á»u trở thà nh vô nghÄ©a, vì nó chẳng giúp được gì cho em bao nhiêu, đối vá»›i sá»± cảm nháºn cuá»™c sống.
NhÆ°ng em Æ¡i, tâm hồn của em cà ng sâu lắng, thì hạnh phúc của em cà ng cao; tâm hồn của em cà ng rá»™ng, thì hạnh phúc của em cà ng lá»›n; tâm hồn của em cà ng trong sáng, thì hạnh phúc của em cà ng xuyên suốt, tâm hồn của em cà ng bất Ä‘á»™ng, thì hạnh phúc của em cà ng vững chãi, tâm hồn của em cà ng Ä‘Æ¡n giản, thì Ä‘á»i sống của em cà ng thảnh thÆ¡i và không hệ luỵ, và tâm hồn của em cà ng Ä‘i tá»›i vá»›i sá»± toà n giác, thì hạnh phúc của em cà ng linh hoạt và sống Ä‘á»™ng. Em hãy sá» dụng sáu quan năng nháºn thức của em vá»›i tâm hồn có những trạng thái nhÆ° thế, và lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên khi ấy, sáu quan năng nháºn thức của em Ä‘á»u là những Ä‘iá»u kiện của phép lạ, có khả năng biểu hiện để tạo ra và tiếp nháºn muôn ngà n hạnh phúc cho em.
NhÆ° váºy, sống không phải nhÆ° những gì em vừa trình bà y và lên án, mà em hãy trở vá» lại vá»›i chÃnh em Ä‘i, để em có thể cảm nháºn được những gì mà tôi vừa nói vá»›i em, để em có thể tiếp nháºn được gia tà i quý báu của em vốn đã có từ nhiá»u Ä‘á»i, và từ những thiện căn phÆ°á»›c đức nhân duyên, mà cha mẹ, cÅ©ng nhÆ° dòng há» tổ tiên ná»™i ngoại của em, cùng vá»›i đất trá»i đã chung nhau, là m nên hình hà i, để hiến tặng cho em và đã cùng em hiện hữu!
Và hôm nay, em Ä‘ang hiện hữu trong sá»± sống chết giữa cõi ngÆ°á»i ta, nên đứng trÆ°á»›c sá»± sống và chết ấy, em
không thể không khắc khoải và suy tÆ°, vì sao? Vì đó là bi kịch, mà con ngÆ°á»i hết sức sợ hãi.
NhÆ°ng em Æ¡i, em có biết không? Äỉnh cao của sá»± sống là sá»± chết và tá»™t cùng của sá»± chết là sá»± sống, sống và chết là hai mặt của má»™t sá»± hiện hữu, chúng chÆ°a bao giá» biệt ly nhau, dù chỉ là má»™t khoảnh khắc em ạ!
Sống là thở, nếu không thở là m sao có sá»± sống; sống là cÆ°á»i, nếu không có cÆ°á»i, thì là m sao sá»± sống có thể đâm chồi, nẩy lá»™c và nở hoa; sống là bÆ°á»›c Ä‘i, là hà nh Ä‘á»™ng, là liên tục chuyển dịch, nếu không có bÆ°á»›c Ä‘i, không có hà nh Ä‘á»™ng và không có sá»± chuyển dịch, thì không có sá»± sống, và sống là thỉnh thoảng em phải ngồi yên lặng, vá»›i sá»± có mặt của ý thức trong sáng, để thở cháºm và sâu, nhằm theo dõi các cảm giác, các tri giác, các ấn tượng và tưởng tượng, Ä‘ang váºn hà nh trong tâm thức, nhằm thanh lá»c thân tâm và nhìn rõ lại chÃnh mình em ạ!
NhÆ°ng em Æ¡i! Con ngÆ°á»i chuyển dịch liên hệ đến vô minh, thì há» sẽ sống trong vô minh. Sống trong vô minh là sống trong sá»± lo lắng, háºn thù, đấu tranh và già nh giá»±t nhau; sống trong vô minh là sống trong sá»± láºp phe, láºp nhóm để tranh già nh đặc quyá»n, đặc lợi của nhau, những ai sống nhÆ° váºy là hỠđã sống trong sá»± lo lắng, khổ Ä‘au và chết ở trong sá»± bất mãn và sầu muá»™n.
Và nếu sá»± chuyển dịch của con ngÆ°á»i liên hệ đến Minh, thì con ngÆ°á»i sẽ Ä‘i và sống trong ánh sáng. Sống trong ánh sáng, thì con ngÆ°á»i không còn có sá»± lo lắng và nghi ngá», con ngÆ°á»i không còn có sá»± già nh giá»±t nhau, mà con ngÆ°á»i biết tìm cách bảo vệ hạnh phúc cho nhau và đưa nhau Ä‘i lên Ä‘á»i sống cao thượng, nên con ngÆ°á»i sống trong sá»± thảnh thÆ¡i và chết ở trong sá»± an toà n.
Em Æ¡i, phép toán đầu tiên em há»c để tÃnh, đó là phép toán cá»™ng trừ, nhân chia em ạ! Em có biết không, không có cái cá»™ng nà o mà không Ä‘i theo vá»›i cái trừ và không có cái nhân nà o mà không Ä‘i theo vá»›i cái chia, nghÄ©a là cá»™ng bao nhiêu thì phải trừ bấy nhiêu, nhân bao nhiêu thì phải chia bấy nhiêu và lại nữa, trong bà i toán trừ, nếu mượn mà không trả, đó là bà i toán sai hỡi em!
Em hãy nhìn sâu và o bốn phép toán cá»™ng trừ, nhân chia ấy, bằng đôi mắt thiá»n quán, em sẽ khám phá ra chân nghÄ©a của sá»± sống và em sẽ biết ý nghÄ©a Ä‘Ãch thá»±c của sá»± sống là gì. Em Æ¡i, sống là cá»™ng và trừ, là nhân và chia đó em! NghÄ©a là ta cá»™ng bao nhiêu là ta phải trừ bấy nhiêu; ta nhân bao nhiêu là ta phải chia bấy nhiêu. Ta cá»™ng thêm má»™t ngà y của sá»± sống, thì ta cÅ©ng trừ bá»›t Ä‘i má»™t ngà y của sá»± sống; ta nhân thêm bao nhiêu ngà y của sá»± sống, thì ta cÅ©ng phải chia lại cho bấy nhiêu ngà y của sá»± sống em ạ!
Em ơi, trong lứa tuổi của em, có khi nà o em ngồi yên lặng để ngắm trăng chưa, nếu có, thì em đã thấy gì từ mặt trăng và em đã nghe mặt trăng nói gì với em trong mỗi đêm không? Nếu em không nghe, thì ta thay thế mặt trăng để nói cho em nghe nhé!
Trăng má»—i ná»a tháng đầu, Ä‘á»u là m theo phép toán cá»™ng, nghÄ©a là giữa không gian vô cùng, từ mồng má»™t, trăng xuất hiện mÆ¡ hồ mà mắt thÆ°á»ng Ãt ai thấy được, rồi má»—i ngà y Ä‘i qua, đêm vá» trăng cà ng lúc, cà ng hiện rõ, nghÄ©a là má»—i ngà y đêm Ä‘i qua là má»—i ngà y, má»—i đêm cá»™ng và o Ä‘á»i sống của trăng, khiến trăng cà ng lúc cà ng sáng, cái tròn sáng của trăng má»™t cách trá»n vẹn xuất hiện giữa đêm rằm, và qua đêm mÆ°á»i sáu, bà i toán cá»™ng tròn và sáng của trăng đã tá»± chuyển đổi thà nh bà i toán trừ, và má»—i ngà y đêm Ä‘i qua, cái tròn và sáng của trăng tá»± giảm trừ dần, cho đến đêm ba mÆ°Æ¡i là dấu hiệu cÅ©ng nhÆ° ánh sáng của trăng hoà n toà n tá»± triệt tiêu, và giữa không gian vô cùng của đêm ấy, ta chẳng tìm đâu ra dấu tÃch của trăng.
NhÆ° váºy, trăng đã cá»™ng bao nhiêu ngà y đêm để soi sáng cho Ä‘á»i, thì trăng cÅ©ng phải trừ bấy nhiêu ngà y đêm, để trở vá» vá»›i nguyên thể của nó! Và em Æ¡i, nếu trăng chỉ Ä‘i theo phép cá»™ng mà không có phép trừ hay không trừ đúng vá»›i những gì chúng đã cá»™ng, nghÄ©a là trăng má»c mà không lặn, trăng tròn mà không khuyết, thì mặt trăng đó là mặt trăng vẽ trên giấy hay đó là má»™t mặt trăng bệnh hoạn giữa không gian và nó chẳng có tác dụng gì trong cuá»™c sống, hoặc nếu nó có tác dụng, thì nó sẽ gây ra tai há»a cho trần gian em ạ!
Và tôi muốn nói tiếp vá»›i em rằng, trong Ä‘á»i sống hằng ngà y, em thở và o là cá»™ng, em thở ra là trừ. Bà i toán cá»™ng, trừ nà y chỉ Ä‘Æ°a tá»›i hạnh phúc và an lạc cho em, khi em biết thở và o bao nhiêu là em phải biết thở ra bấy nhiêu. Em biết không, khi em thiá»n táºp, em thở và o dà i là em biết em thở và o dà i, khi em thở ra dà i là em biết em thở ra dà i; khi em thở và o ngắn là em biết em thở và o ngắn, khi thở ra ngắn là em biết em thở ra ngắn; nhÆ° váºy khi em thở và o dà i, thì em phải thở ra dà i, khi em thở và o ngắn, thì em phải thở ra ngắn, nếu em thở và o dà i, mà em thở ra ngắn, thì em sẽ bị ứ hÆ¡i, và khi em thở và o ngắn mà thở ra dà i, thì em sẽ bị hụt hÆ¡i. Má»—i khi em thở bị hụt hÆ¡i hay bị ứ hÆ¡i, Ä‘á»u dẫn em đến tình trạng khổ thá» và em sẽ không bao giá» có cảm giác hạnh phúc trong khi em thở. Em chỉ có cảm giác dá»… chịu và hạnh phúc, khi nà o em biết, em thở và o bao nhiêu, là em phải biết thở ra bấy nhiêu. Nếu em thở và o dà i và thở ra dà i; thở và o ngắn và thở ra ngắn là khiến cho hÆ¡i thở của em không bị ứ hay không bị hụt, bấy giá» em có sá»± hòa Ä‘iệu giữa thân thể và hÆ¡i thở, cÅ©ng nhÆ° sá»± hòa Ä‘iệu giữa thân thể vá»›i tâm hồn, chÃnh sá»± hòa Ä‘iệu ấy, chúng tạo nên những cảm giác dá»… chịu và hạnh phúc trong Ä‘á»i sống của em. Nếu em nắm vững được quy luáºt nà y, nghÄ©a là em nắm vững quy luáºt cá»™ng và trừ, thì khi em đạt được bất cứ má»™t cái gì trong cuá»™c sống, em sẽ không bị đánh mất bởi cái đạt được ấy; và khi em bị mất bởi bất cứ má»™t cái gì trong cuá»™c sống, thì em sẽ không bị cái mất ấy, là m cho em bị khuynh đảo, thất vá»ng và khổ Ä‘au.
Bởi váºy, nếu em chỉ nắm vững nguyên tắc của má»™t bà i toán cá»™ng trừ, thì em có thể giải mã được nhiá»u bà i toán bà ẩn khác của cuá»™c sống!
Em biết không, khi em sinh ra, em không nắm bất cứ một cái gì trong tay em để đến, và khi kết thúc cuộc sống, em cũng chẳng nắm được bất cứ cái gì nơi tay em để đi!
NhÆ° váºy, ở trong cuá»™c sống con ngÆ°á»i, em không những chỉ biết xây dá»±ng Ä‘á»i sống của em bằng bà i toán cá»™ng, mà em còn phải biết xây dá»±ng cho Ä‘á»i sống của em bằng bà i toán trừ nữa chứ; em không những chỉ biết xây dá»±ng cho Ä‘á»i sống của em bằng bà i toán nhân, mà em còn phải biết xây dá»±ng cho Ä‘á»i sống của em bằng bà i toán chia nữa chứ!
Em biết không, Ngà y xÆ°a ở Ấn Äá»™ có má»™t trÆ°á»ng phái triết há»c tên là Samkhyasastra (Số Luáºn), trÆ°á»ng phái nà y há» nháºn thức và đo lÆ°á»ng thá»±c tại bằng những con số, và qua những con số mà há» khám phá thá»±c tại, thì nay em cÅ©ng váºy, em có thể sá» dụng bốn phép toán há»c cá»™ng trừ, nhân chia, để em khám phá đâu là chân nghÄ©a của sá»± sống, nhằm em có thể sá» dụng sá»± sống mà không bị rÆ¡i và o bất cứ má»™t sá»± sai lầm nà o cả!
Và tôi muốn nói tiếp vá»›i em rằng, cuá»™c sống của em không phải chỉ có mặt bắt đầu từ khi cha mẹ của em sinh ra và không phải là kết thúc khi em buông bá» hình hà i nà y, mà cuá»™c sống của em là má»™t dòng chảy tâm linh liên tục từ vô thỉ đến vô chung, nên không có cuá»™c sống nà o gá»i là cuá»™c sống bế tắc cả em ạ!
Em biết không, cha mẹ của em chỉ là những Ä‘iá»u kiện giúp em biểu hiện sá»± sống mà không thể thay em để sống, sá»± sống phải chÃnh là em. Và má»—i khi em hết những Ä‘iá»u kiện để biểu hiện sá»± sống, cÅ©ng không có nghÄ©a là bế tắc và cÅ©ng không có nghÄ©a là em đã chết. Tôi muốn nói vá»›i em là em không bao giá» chết, vì không bao giá» có cái gá»i là chết thiệt. Chết là em tiếp tục sống và tiếp tục biểu hiện trong dòng chảy liên tục của nhân duyên ná»™i hà m, dÆ°á»›i hình thức nà y hoặc dÆ°á»›i hình thức khác, hoặc ở trong má»™t không gian nà y hay ở trong má»™t gian khác, mà mắt em quá phà m tục, trà em quá phà m trần, nên em không thấy và không biết đó thôi!
CÅ©ng váºy, nà y em Æ¡i, mặt trăng Ä‘ang ẩn khuất ở bắc bán cầu, thì nó Ä‘ang tá»a sáng ở nam bán cầu, chứ mặt trăng đâu có thá»±c sá»± là lặn hay chết! Và mặt trá»i cÅ©ng váºy, mặt trá»i chÆ°a bao giá» bế tắc, mặt trá»i ẩn khuất ở phÆ°Æ¡ng đông thì lại tiếp tục biểu hiện ở phÆ°Æ¡ng tây em ạ!
NhÆ° váºy, mặt trăng và mặt trá»i không bao giá» bế tắc, có nghÄ©a là chúng không bao giá» chết, thì tại sao em lại có chuyện bế tắc và có chuyện chết? Tôi muốn nói vá»›i em rằng, em không bao giá» bị bế tắc và em không bao giá» bị chết thiệt, vì em là má»™t phần thân thể của mặt trăng và mặt trá»i, mà mặt trăng, mặt trá»i không bao giá» chết, thì cái chết chẳng bao giá» có thá»±c vá»›i em. Sá»± sống và chết của em cÅ©ng giống nhÆ° sá»± biểu hiện và ẩn tà ng của mặt trăng và mặt trá»i giữa không gian vô cùng, Ä‘iá»u đó em có nháºn ra, để em vui cÆ°á»i vá»›i sá»± sống và sá»± chết của chÃnh em trong từng khoảnh khắc không?
Ở đây, tôi cÅ©ng muốn nói thêm vá»›i em rằng, thân thể của em chỉ là những sá»± biểu hiện từ nÆ¡i dòng tâm thức vô táºn của em; thân thể của em hết Ä‘iá»u kiện biểu hiện, thì chúng lại ẩn tà ng, nghÄ©a là chúng trở vá» lại vá»›i dòng tâm thức của em, và khi có Ä‘iá»u kiện, thì chúng lại tiếp tục biểu hiện, khi hết Ä‘iá»u kiện để biểu hiện, thì nó lại ẩn tà ng, cứ nhÆ° váºy, mà thân thể em hết biểu hiện lại ẩn tà ng và hết ẩn tà ng lại biểu hiện. Thân thể của em ẩn tà ng là ẩn tà ng trong tâm thức, và biểu hiện là biểu hiện từ tâm thức, nhÆ°ng em Æ¡i, tâm thức là không bao giá» chết, nó là má»™t dòng chảy tÆ°Æ¡ng tác liên tục bởi những nhân duyên của chÃnh nó.
Bởi váºy, em hãy nhìn lại tâm em, để em có thể thấy rõ thân thể của em từng giây phút trong hiện tại là gì, và em cÅ©ng có thể thấy được thân thể của em trong tÆ°Æ¡ng lai là gì. Và em hãy nhìn lại tâm em, để em có thể trả lá»i được những câu há»i, tại sao em lại thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i nà y, mà em lại không thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i kia; tại sao đối vá»›i ngÆ°á»i nà y thì em lại hà nh sá» nhÆ° thế nà y, mà đối vá»›i kia thì em lại hà nh sá» nhÆ° thế kia; tại sao em lại có mặt trong gia đình nà y, mà không có mặt trong gia đình kia; và tại sao em lại sinh ra trong thế giá»›i nà y, mà em lại không sinh ra ở thế giá»›i kia... tất cả những câu há»i ấy, em có thể trả lá»i má»™t cách minh bạch cho chÃnh em, khi em biết nhìn lại tâm em trong sá»± yên lặng.
Em hãy trở vá» nhìn sâu và o tâm em bằng đôi mắt thiá»n quán, vá»›i ý chà quyết liệt, vá»›i hÆ°á»›ng Ä‘i cao khiết, vá»›i tấm lòng thanh bạch và mở rá»™ng, thì chẳng có khó khăn nà o cản được bÆ°á»›c chân em, bấy giá» em không còn há»n ai và trách ai, mà tất cả Ä‘á»u giúp em vui sống và thà nh đạt.
Và lá»i sau cùng, tôi muốn nói vá»›i em rằng, không có ai thÆ°Æ¡ng yêu và tạo nên hạnh phúc cho em, bằng chÃnh tâm hồn an lạc của em, mà cÅ©ng không có ai ghét em và tạo ra khổ Ä‘au cho em bằng chÃnh tâm tÆ° sầu muá»™n của em. Nên, tôi mong em hãy quay vá» tìm lại hạnh phúc ở nÆ¡i chÃnh tâm hồn của em, mà đừng bao giá» tìm kiếm hạnh phúc ở nÆ¡i bất cứ cái gì khác. Và em hãy nên nhá»› rằng, không có sá»± hạnh phúc và an toà n nà o được bảo chứng ở nÆ¡i chiếc thảm gấm, do ngÆ°á»i khác Ä‘em đến và trải Ä‘Æ°á»ng cho em Ä‘i, và nếu em muốn Ä‘i trên chiếc thảm gấm, thì chÃnh em phải tá»± dệt và tá»± chá»n lấy con Ä‘Æ°á»ng để trãi!
Váºy, hiện tại và tÆ°Æ¡ng lai của em là gì, em hãy nhìn sâu và o tâm tÆ° của chÃnh em để tá»± biết và tá»± chứng nghiệm lấy, đó là những gì mà tôi muốn tâm sá»± và chia sẻ vá»›i em hôm nay!.
Nguồn từ: Hoa Äà m
[/color]
|
« Bổ sung: Jul 16, 2008, 11:12 am - khanh » |
|
|
|
Trang: 1
|
|
|
|
|