Góc sưu tầm Văn, Thơ : Văn học nghệ thuật « previous next »
Trang:  1  Send the topic Print
Vòng lẩn quẩn - Ngô Kỳ Điệp  [Xem 1180 lần]
EastWind





View Profile E-Mail
Vòng lẩn quẩn - Ngô Kỳ Điệp
July 16, 2008, 11:24 AM

[b]Vòng Lẩn Quẩn[/b]

[i]Ngô Kỳ Điệp [/i]

- Mẹ ơi!

- Gì con?

- Ai đẻ con ra, hở mẹ?

- Mẹ

- Còn mẹ, ai đẻ mẹ ra, hở mẹ?

- Bà ngoại con, tức là mẹ của mẹ.

- Tại sao mẹ không chở con gặp bà ngoại nhiều?

- Mẹ lu bu công chuyện, không có thì giờ. Khi mô rảnh mẹ sẽ cho con gặp bà ngoại con thường xuyên.

- Người lớn ai cũng lu bu, phải không mẹ?

- Ừ. Thôi con ngủ đi kẻo trể.

- Dạ. Mẹ ngủ ngon!

Một lát bé mở mắt lay vai mẹ:

- Mẹ ơi!

- Gì nữa con?

- Lớn lên con cũng lu bu giống mẹ nhé.

Người mẹ lặng thinh. Thao thức.

..........

Người mẹ bận rộn năm xưa bây chừ rảnh rỗi, chỉ tiếc rằng không còn mẹ để thăm. Đứa con gái lớn lấy chồng ở tiểu bang xa, hơn ba năm rồi chưa gặp mặt lại. Con gái út mười sáu tuổi bỏ học nửa chừng ra ngoài sống cùng bạn trai. Từng khúc ruột của người mẹ chớm đau trên xứ người.

Ngày lễ của Mẹ năm nay dường như đến sớm. Căn nhà vắng lạnh. Người mẹ đợi tiếng điện thoại reo nhưng sao nó cứ im lặng hoài đến buồn bã. Người mẹ ngóng bước chân con về như nàng Tô Thị bồng con ngóng chồng. Người mẹ buông một tiếng thở dài và nói thầm như để tự an ủi mình: rồi ai cũng lu bu.

Canberra 2007
Ngô Kỳ Điệp
Ngậm Ngùi





View Profile
Re:Vòng lẩn quẩn - Ngô Kỳ Điệp
August 10, 2008, 08:52 PM

  [color=Purple]:( khg ai thoát ra khỏi được bánh xe quay của kiếp nhân sinh chị K nhỉ. Bài đáng cho em suy gẩm, thanks chị  [/color]

Trên đời này có rất nhiều thứ không cần thiết phải biểu hiện bằng lời nói, nhưng nó lại khắc sâu mãi mãi không phai nhòa trong ký ức mỗi người, nó trở thành một dấu vết vĩnh hằng của cuộc sống
Trang:  1  Send the topic Print 
« previous next »