Góc sưu tầm Văn, Thơ : Văn học nghệ thuật « previous next »
Trang:  1  Send the topic Print
Về Nguồn  [Xem 606 lần]
Minh Long





View Profile E-Mail
Về Nguồn
November 04, 2003, 10:57 PM

[b]Về Nguồn

" Yêu là chết ở trong lòng một it [/b] "

Câu thơ nầy , không hiểu hơn hai tuần lễ nay có tâm sự gì mà Hải cứ ư ử ngâm đi ngâm lại hoaì , nhất là chữ chót như muốn kéo daì ra làm Đoàn , bạn cùng share phòng hết chịu nỗi phải lên tiếng :
- Vừa vừa thôi ông ngoại , để tâm trí mà học bài , còn không thì để người ta học . Chén bát một đống , tới phiên không chịu rửa mà cứ lải nhải như người bị bịnh tâm trí .
Trước lời cay cú của bạn , Hải cười xòa trả lời :
- Ậy , vậy mà có đứa muốn " chết ở trong lòng một ít " mà hỏng làm sao được , ai khen mầy chững chạc nghiêm trang chứ tao thì lái chiếc NOVA vào trong bụng mầy từ khuya rồi , em nhỏ ạ .
Tuy nói vậy nhưng Hải vẫn tiến tới bồn rửa chén , xăn tay aó thanh toán đống chén bát đã hai ngày nay nằm " trơ gan cùng ... đèn điện " . Hải không muốn làm buồn lòng bạn , Đoàn là thằng bạn tốt , qua đây một thân một mình , nó cũng một mình một thân .Hai thằng tình cờ gặp nhau trong trại tỵ nạn rồi thân nhau cho đến ngày hôm nay . Chỉ có thế mà tình bạn gắn bó , có lẽ cùng bị chung niềm đau dân tộc .
Về sống nơi tiểu bang nầy vài năm , Đoàn có vẻ như muốn ngừng chân , tạo lại cuộc đời nơi đây . Hai đứa thì có việc làm tốt , Hải thì ngần ngừ không vừa ý lắm vì nơi đây rất buồn , yên lặng quá , ý Hải muốn về miền Tây khí hậu tươi mát đông người Việt hơn , nhưng vì nể lời bạn và nghe lời phân tích của Đoàn :" Chúng mình đi sống cũng vài tiểu bang rồi , chắc mầy cũng đồng ý với tao nơi nào ồn thì mình dễ bị quay theo , nhất là mầy , rốt cuộc mình lãng phí biết bao nhiêu thì giờ , mầy muốn về Cali cũng được nhưng đợi học xong đã , còn hai năm nữa chứ bao lâu , tao nói ít mong mầy hiểu giùm " . Hải hiểu chứ , không có Đoàn kèm như kèm trẻ chắc Đoàn còn long bong đến chừng nào , cũng vì nể bạn nên Hải chịu khó theo Đoàn nối tiếp chuyện " bút nghiên " và chuyện " bút nghiên " của Hải bắt đầu có sinh khí cách đây vài tuần lễ .......
Hải cất xong cái chén cuối cùng vào trong rổ, vói tay lấy khăn lau tay xong ra phòng khách ngồi đối diện với Đoàn tâm sự :
- Đoàn à , lần nầy có lẽ tao đã trúng phải " sinh tử phù " rồi mầy ạ , nó quật tao ngây ngất , tao đã dùng " chăm chỉ công " của mầy mà vẫn không chống lại , nàng có đôi mắt thật mơ màng ....Ơ , mà cái thằng khỉ nầy mầy có nghe tao nói gì không hả ? Weekend mà mầy cứ chúi mủi vào sách vỡ hoài , chán bỏ xừ . Dẹp sách qua một bữa đi rồi giúp tao ý kiến bàn chuyện " tiểu đăng khoa " coi ,....Chán bỏ xừ !
Đoàn gấp sách lại , đưa tay rút điếu thuốc Winston châm lửa kéo một hơi dài sảng khoái , vừa lắt đầu vừa nhìn Hải cười cười :
- Mầy thì lúc nào cũng ồn ào được , lúc nào cũng sợ ế vợ , học hành cho có lệ mà mùa rồi lấy được 2 con A , 2 con B thì tao chịu mầy thiệt .
- Thôi mờ , nói cạnh nhau chi , tao học có khi nào hơn điểm mầy đâu , nói chuyện với mầy câu trước câu sau là mầy cũng lái qua chuyện học hành , tha cho em một bữa được hong , anh Hai ? Chán bỏ xừ .
- Ờ , thôi mầy có chuyện gì bàn đó nói đi , hồi nãy tao nghe mầy nói cái gì phù phù đó .
- " Sinh tử phù " ông ngoại ơi , mầy cũng là đệ tử của Kim Dung mà hay kê tao hoài , chán bỏ xừ . Để tao nói cho mà nghe , mầy còn nhớ cái hôm đi enroll không ? Mình gặp hai cô bé bận aó đỏ đỏ xanh xanh , có mái tóc " nu-wave " hai ba màu đó , nhớ không ?
Đoàn cười :
- Hèn chi bữa đó , quay đi quay lại , tao không thấy mầy đâu , cái chân " lăng ba vi bộ " của mầy cũng lẹ ghê .
Hải cười rộn rã :
- Đó , đó , tao khoái nghe mầy nói ngôn ngữ của tao , bữa đó tao đành hy sinh đi xe bus về , để cố đạt được mục đích là quen với nàng .
- Rồi mầy đã quen và đang ngất ngư ? Kể ra mầy cũng nhanh , nhưng mà mầy muốn tao bàn giúp chuyện gì đây ?
- Đúng ra thì không nhanh như mầy tưởng đâu , một phần " chúng tao " đã được gặp thoáng qua từ đêm Noel năm rồi , còn một phần quan trọng hơn là " người ta " biết mầy .
- Biết tao ? Thôi mầy đừng có tìm cách cấy vào tao cái " sinh tử phù " gì gì của mầy , tao không dính bẩy đâu .
Hải bước lại tủ lạnh , lấy hai lon bia , đưa cho Đoàn một lon , rồi tự khui nốc một hơi hơn nửa lon , "khà" một tiếng rồi trả lời Đoàn :
- Tao nói thật , người chị bà con của nàng nói biết mầy gần ba năm nay rồi , học giỏi đàn hát hay như mầy thì thế nào cũng có người để ý , nhưng mà mầy thì lại quá vô tình .Thứ Bảy tuần tới nầy là sinh nhật của Ngân bạn tao và " người ta " có chuyễn lời mời mầy đến tham dự , mầy phải bàn giúp tao mua món quà gì và cùng đi dự với tao nha , tên người chị bà con của nàng là .... Thủy .
Không khí trong phòng như chợt yên lặng , Đoàn mồi thêm điếu thuốc khác , chậm rãi nói :
- Nhờ mầy chuyễn lời nói tao cám ơn , chắc tao không đến dự được , mầy biết tao không chịu được kiểu quần aó tóc tai như lối sống hiện tại , nơi quê nhà , nơi trại tỵ nạn còn biết bao nhiêu người đang trông đợi để mong thoát khỏi cảnh gông cùm , nếu họ biết được cách sống của một số người nơi đây , chắc họ buồn lắm . Thôi mầy đi làm gì thì làm đi , chiều nay tao có chuyện ra Sears mua đồ , nhân tiện sẽ giúp mầy nua quà cáp ....
" Yêu là chết ở trong lòng một ít ... " Hải rời phòng đã lâu mà dư âm câu thơ trên như còn ray rứt trong lòng Đoàn , một khúc phim buồn đã từ lâu Đoàn cố giữ yên , nay chợt bùng lên bởi lời nhắc nhở vô tình của Hải : " Thủy " . Ngày xưa Đoàn đã từng yêu và đã dệt bao mộng đẹp với cô aó trắng nữ sinh trường Lê Văn Duyệt ngày nào . Hai người đã thề non hẹn biển , đính hôn với nhau trước chờ ngày ra trường sẽ sống với nhau thì tháng 4 năm 75 đã làm rối loạn tan nát bao cửa nhà . Sau hơn một năm sống trốn trách dưới chế độ khác máu Cộng Sản , Đoàn quyết định vượt biên tìm lẽ sống , riêng Thủy thì không thể đi được vì gánh nặng gia đình , nàng không đành lòng bỏ người Mẹ và mấy đứa em nhỏ . Đoàn thì không thể giúp gì hơn vì hai gia đình không giàu có gì . Hai người chia tay trong lệ nhòa nước mắt :" Sống nơi xứ người đừng quên những người ở lại nghe anh , những gì anh đã thấy nghe nơi quê hương mình , anh ráng nhớ và giữ vững tinh thần , ai ai cũng mong đợi ngày trở về Phục Quốc của những người con Việt " Thủy đã mong đợi như thế nhưng ngày về sao còn quá xa ....Những người con Việt đang sống xa xứ có hiểu chăng biết bao triệu người đang mong đợi , nhiều đêm Đoàn uất hờn trong đêm tối và càng đau xót hơn sau mấy năm lưu lạc nơi xứ người Đoàn đã nhận được tin Thủy đã chết tức tưởi bởi bịnh mà không có thuốc chữa . Buồn bực và bất lực trước chuyện buồn xãy ra , Đoàn tìm quên nơi cây đàn , hầu như những nơi đã dừng chân , Đoàn và Hải cùng hát lên những bản nhạc đấu tranh trong những buổi văn nghệ địa phương , những bản nhạc của hai nhạc sĩ Việt Dzũng & Nguyệt Ánh được hai người hâm nóng như níu kéo , như nhắc nhở những con tim đang say ngủ , an phận trong cuộc sống hiện tại .Đoàn không trách buồn ai vì biết mỗi người có một hoàn cảnh nếp sống , trách nhiệm riêng , nhưng cũng đừng vì thế mà quên đi thân phận màu da, quên đi nơi mình đã lớn lên trong khói lửa . Có buồn chăng là một số người đua đòi theo nếp sống quá tự do . lố lăng quá trớn , ngoảnh mặt quên đi , không góp một bàn tay hầu xoa dịu đi niềm đau của những người còn ở lại quê nhà , những người kém may mắn trên đường tìm tự do , những thảm cảnh xãy ra hàng ngày trên biển cả , những nỗi cô đơn lo sợ trong trại tỵ nạn , trong tù .........

*******

[blue]
[b]Đầy ly cạn , ru đời mộng ảo ,
Cạn ly đầy , tiá»…n kiếp phù du  .....[/b][/blue]
Minh Long





View Profile E-Mail
Re:Về Nguồn
November 04, 2003, 11:00 PM

[b]Về Nguồn (tt)[/b]

Hải loay hoay trước gương , sửa lại chiếc "càvạt " dáng điệu hấp tấp :
- Đoàn ơi , xong chưa ông ngoại .Tới giờ rồi mà mầy còn tà tà , chán bỏ xừ . Lẹ lẹ dùm người ta chút coi , anh Hai .
Đoàn vừa mang giày vừa nói :
- Tao chịu mầy luôn , còn hơn hai tiếng đồng hồ chương trình mới bắt đầu mà mầy hối tao như mã tà . Bộ có hẹn với cô aó đỏ " nu-wave " đó hử ..?
- Đừng có kê tao . Hôm nay tao sẽ dành cho mầy một ngạc nhiên , lý thú .
- Mầy lại bày trò gì nữa đây ?
- Mầy đừng đoán mò , đại khái hôm nay chúng mình không thiếu người ca nhạc đấu tranh đâu . Sẽ có người phụ ca với chúng mình .
Đoàn vui vui :
- Ai vậy ? Quen hay lạ ?
Hải ra vẽ bí mật :
- Ậy , " thiên cơ bất khả lậu " , tới lúc đó thì mầy sẽ biết , thôi chuẫn bị chúng mình đi .
Đoàn và Hải đến hội trường sớm đúng một tiếng , như mọi năm một nhóm sinh viên các trường họp lại tổ chức " một đêm không ngủ " cho ngày Quốc Hận 30-4 , dùng lời ca nung nấu ý chí , tay xiết tay cùng đốt lên ngọn lửa trông đợi ngày về , bên ngoài hội trường , hai hàng [b]cờ Vàng - Ba - Sọc - Đỏ [/b]uy nghi phất phới trước gió như đón chào những người con Việt xa xứ trên đường [b]VỀ NGUỒN[/b] , từng người từng người tiến vào hội trường tay bắt mặt mừng , mắt ngước nhìn những lá cờ thân yêu ....
Đêm nay Đoàn đánh đàn và ca không thấy mệt , một luồng sinh khí như đang luân chuyễn trong lòng , sự hăng hái đó một phần vì người tham dự đông hơn năm rồi , một phần thì giọng ca Hải hùng mạnh hơn không biết mệt và phần nữa là sự hiện diện tiếp tay của hai cô sinh viên duyên dáng trong chiếc aó dài màu vàng có chéo ba đường sọc đỏ nổi bật hẳn trong nhóm . Đoàn cảm thấy rung động mỗi lần chạm vào ánh mắt một cô có mái tóc đen tuyền xõa chấm ngang vai . Đêm nay mọi người như đua nhau hát lên những bản nhạc đấu tranh về quê hương yêu dấu , hàng trăm bàn tay vỗ nhịp như những trái tim hòa cùng nhịp điệu và hoà chung nhau giòng máu đỏ da vàng , mọi người như gần nhau lại ...
Đêm đã về khuya , một số người ngồi ở lại như luyến tiếc buổi văn nghệ vừa qua , một vài anh chị đi lo pha trà cà phê. Đoàn ngồi ôm đàn dạo khẻ , yên lặng , tiếng người con gái ngồi bên vang lên :
- Đêm nay Thủy sống những giây phút thật có ý nghĩa trọn vẹn , chưa bao giờ Thủy khóc khi đang ca như vậy , anh tin Thủy nói không ?
Giọng Đoàn trìu mến :
- Anh tin chứ , anh tin từ khi thấy Thủy trở về với nét đẹp của người con gái Việt Nam trong chiếc aó dài tinh khiết , bỏ đi nét phù phiếm vô vị ....
Thủy ngượng ngùng mắc cở :
- Hồi trước tụi Thủy đâu có hiểu , thấy người ta rồi bắt chước , nhờ anh Hải " chán bỏ xừ " nói gì với nhỏ Ngân , nó về nói lại làm Thủy mắc cở lây , rồi hai đứa rời bỏ nếp sống cũ , có điều ... có điều mãi tới giờ anh mới hay ?!
- Chuyện hay như vậy mà Hải nó dấu kỷ thiệt , nó muốn dành cho anh một ngạc nhiên , không biết là nên phạt hay thưởng nó đây ...
Tiếng Hải oang oang lên từ phía sau :
- Hai người đang nói xấu gì tôi đó ?
Thủy vội đính chính :
- Không có , Thủy đang khen anh , là vì nhờ anh chỉ vẽ cho nhỏ Ngân nên tụi nầy mới đổi khác ...
Hải cười châm chọc :
- Xin nói lại , tai tôi nghe không rõ , vì tôi hay vì thằng Đoàn nầy ?!
Thủy mắc cỡ ngồi im cúi nhìn xuống đất , Ngân đập vào vai Hải nói chen vào :
- Cái anh " chán bỏ xừ " nầy , đừng chọc người ta có được không
Hải cười quay lại nhìn Đoàn :
- Còn ông ngoại nầy , mầy làm gì mà ngồi tư lự vậy ?
Đoàn ôm ngực nhăn nhó :
- Hình như tao ... tao bị trúng " sinh tử phù " rồi , mầy ạ !
Hải bật cười ha hả trước sự ngơ ngác của Thủy và Ngân . Bên góc phòng có giọng ai hát lên , tự nhiên mọi người cùng vỗ tay đánh nhịp hát to lên :
" [b]Cờ bay , cờ bay , oai hùng trên thành phố thân yêu , vừa chiếm lại đêm qua bằng máu ... cờ bay , cờ bay , tung trời ta về với quê hương , từng ngóng đợi quân ta tiến về ...[/b] "

Viết cho ngày 30-04

Minh Long

[blue]
[b]Đầy ly cạn , ru đời mộng ảo ,
Cạn ly đầy , tiá»…n kiếp phù du  .....[/b][/blue]
Bánh Ngó





View Profile
Re:Về Nguồn
November 06, 2003, 01:22 PM

[b]" Yêu là chết ở trong lòng một it " [/b]


ML Æ¡i BN nghÄ© là không phải chết trong lòng 1 ít , mờ là nguyên bá»™ đồ lòng bị nát bấy phải chờ transplants đó ... heheheheh  . Truyện hay ML
Cám Æ¡n đã post cho bạn bè cùng đọc 
th
E-Mail
Re:Về Nguồn
November 10, 2003, 08:55 AM

[color=Brown] Truyện viết dễ thương ghê!

Nguyenthitehat[/color]
Trang:  1  Send the topic Print 
« previous next »