Trang: 1
|
|
|
|
Bóng NgÆ°á»i trên SÆ°Æ¡ng Mù [Xem 570 lần]
|
|
|
Bóng NgÆ°á»i trên SÆ°Æ¡ng Mù
September 29, 2003, 05:34 PM
|
|
Bóng NgÆ°á»i Trên SÆ°Æ¡ng Mù Nhất Linh Viết theo chuyện má»™t ngÆ°á»i bạn kể lại
Ở ngoà i, đêm tối nhÆ° má»±c. Trong toa hạng nhì, riêng tôi ngồi đối diện vá»›i Trạch, má»™t ngÆ°á»i bạn cÅ©, tình cá» gặp vì cùng Ä‘i má»™t chuyến xe. MÆ°á»i năm trÆ°á»›c, bạn tôi còn là má»™t ngÆ°á»i cầm lái xe lá»a, cÅ©ng hà n vi nhÆ° tôi; bây giá» gặp nhau trong toa hạng nhì, hai ngÆ°á»i cùng ngạc nhiên và cùng mừng cho nhau. Lúc nói chuyện, tôi thấy bên cạnh bạn có cái há»™p khảm rất đẹp, liá»n cầm lấy xem, rồi tình cá» mở há»™p ra; bạn tôi nhÆ° có ý không bằng lòng, nhÆ°ng vì nể tôi nên không nói gì. Tôi nhìn và o há»™p thấy rất lạ: há»™p bịt kÃn, ở trong có má»™t con bÆ°á»›m rất to, hai cánh đã xÆ¡ xác. Tôi há»i bạn: - Con bÆ°á»›m nà y vùng tôi thÆ°á»ng thấy luôn, quý gì mà anh giữ cẩn tháºn thế nà y? - Vâng, bÆ°á»›m thÆ°á»ng, nói cho đúng thì chÃnh là má»™t con ngà i, nhÆ°ng đối vá»›i tôị.. Vừa nói đến đấy, xe rầm rầm Ä‘i qua má»™t cái cầu sắt. Bạn tôi lắng tai nghe rồi nói: - Xe Ä‘i qua cầu N.G.. Tôi bắt con bÆ°á»›m chÃnh ở giữa cái cầu nà y đã mÆ°á»i năm naỵ.. Thấy bạn có vẻ khác, tôi Ä‘oán có chuyện gì, liá»n há»i: - Con bÆ°á»›m nà y chắc cÅ©ng có sá»± tÃch gì đây? - Vâng, nhÆ°ng sá»± tÃch buồn... chuyện đã ngoà i mÆ°á»i năm: mÆ°á»i năm trÆ°á»›c Ä‘á»™ anh Ä‘i Saigon thì tôi còn là anh cầm lái tầu há»a. ChÃnh Ä‘á»™ ấy tôi chạy con Ä‘Æ°á»ng nà y, tình cảnh tôi Ä‘á»™ ấy anh đã rõ. - CÅ©ng nhÆ° tình cảnh tôị.. - NhÆ°ng có má»™t việc tôi không nói anh hay là độ ấy tôi có lấy má»™t ngÆ°á»i vợ, nhÆ°ng giấu nhà , giấu má»i ngÆ°á»i, giấu anh. Chúng tôi sống trong tình cảnh nghèo khổ mà tháºt lấy là m sung sÆ°á»›ng. NhÆ°ng vì cảnh nghèo, vì nhà tôi không quen chịu được kham khổ nên ngÆ°á»i má»™t ngà y má»™t yếu dần.
Vá» sau nhà tôi bị bịnh nặng mà tôi thì vẫn phải Ä‘i là m, không ai trông nom ở nhà . Má»™t đêm nhà tôi yếu quá ngất ngÆ°á»i Ä‘i mấy lần, mà chÃnh đêm ấy là đêm tôi được ông Chánh cá» Ä‘i cầm lái chuyến xe riêng chở quan Toà n Quyá»n. Tháºt là má»™t dịp rất hay cho tôi. NhÆ°ng tôi biết không thể nà o Ä‘i được, liá»n và o kêu vá»›i ông Chánh, nói là vợ ốm. Ông Chánh Ä‘áºp bà n Ä‘áºp ghế, gắt: - Tôi không biết! Má»™t là mÆ°á»i giỠđêm nay anh phải có mặt ở ga, hai là từ giá» nà y trở Ä‘i anh đừng bÆ°á»›c chân tá»›i đây nữa. Thôi anh ra! Lá»i ông Chánh nói quả quyết, tôi phân vân không biết nghÄ© ra sao: lúc vá» nhà , ngồi ở đầu giÆ°á»ng, nhìn đến vợ má»›i biết rằng không Ä‘i được, dầu có mất việc là m cÅ©ng không cần. Nhà tôi thấy tôi có vẻ lo nghÄ©, há»i nguyên cá»› vì sao, tôi liá»n Ä‘em việc ấy kể lại cho nhà tôi nghe. Nhà tôi nghe xong, vẻ mặt tÆ°Æ¡i hẳn lên bảo tôi rằng: - Thế cáºu Ä‘i chứ! Việc gì phải ngần ngừ! Tôi không việc gì đâu, đã thấy đỡ nhiá»u. Chiá»u mai vá» mua cái gì là m quà cho tôi đấy. Tôi thấy nhà tôi cÆ°á»i nói vui vẻ, tôi vững tâm, thay quần áo ra ga. Äến ga đúng mÆ°á»i giá». NhÆ°ng khi cho xe chạy rồi, tôi má»›i thấy lo, tôi má»›i biết là tôi liá»u. Lúc đó tôi có cái cảm giác lạ lắm: hình nhÆ° tôi Ä‘i thế nà y, lúc vá» chắc không nhìn thấy mặt vợ tôi nữa. Tôi cố định trà để cầm máy, nhÆ°ng chỉ được má»™t lúc thôi. Bá»—ng cả chuyến xe lá»a nghiêng vá» má»™t bên, rồi lắc lÆ° nhÆ° muốn đổ. NgÆ°á»i "ét" của tôi vá»™i bá» cái xẻng xúc than, nÃu lấy tôi nói: - Ô hay! hôm nay ông là m sao thế? Chá»— ấy Ä‘Æ°á»ng cong nguy hiểm thế mà ông không hãm máy. Ông ngủ à ? Tôi không ngủ nhÆ°ng ngÆ°á»i tuy ở đây mà trà còn nghÄ© đến ngÆ°á»i vợ nằm đợi chết má»™t thân, má»™t mình trong gian nhà nhá» kia. Mắt tôi hoa lên, mồ hôi ra Æ°á»›t đẫm cả ngÆ°á»i. Xe Ä‘i và o khe núi, hết cao lại xuống thấp nhÆ° có vẻ nhá»c nhằn. Tôi thò đầu ra cá»a nhìn thẳng trÆ°á»›c mặt, nhÆ°ng đêm ấy sÆ°Æ¡ng mù đầy trá»i, không nhìn rõ gì cả, chỉ má»™t mà u trắng xóa dÆ°á»›i ánh hai cái đèn ở đầu toa. Bá»—ng tôi thấỵ.. rõ rà ng, tôi thấy in trên sÆ°Æ¡ng mù má»™t cái hình ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà mặc áo rá»™ng đứng dang tay. Tôi dụi mắt tưởng mình trông hoảng, nhÆ°ng không, hình ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà vẫn đấy. Tôi gá»i ngÆ°á»i "ét" lại cá»a toa, bảo ông ta nhìn rồi há»i: - Bác có thấy gì không? Vừa nói xong hình ngÆ°á»i vụt biến mất. Bác "ét" thò đầu ra và bảo tôi: - Chỉ thấy sÆ°Æ¡ng mù! ông lại mê ngủ rồi. - Không rõ rà ng tôi thấy có hình ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà in trên sa mù nhÆ°ng vừa biến mất. NgÆ°á»i "ét" cÆ°á»i ra vẻ không tin, lấy xẻng xúc than cho và o lò, còn tôi vẫn đứng nguyên chá»— cÅ© đăm đăm nhìn thẳng trÆ°á»›c mặt. Äược má»™t lát, hình ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà lại hiện ra, lần nà y rõ rà ng hÆ¡n, hai tay ngăn thẳng nhÆ° muốn ngăn Ä‘Æ°á»ng không cho xe chạy lên nữa.
|
« Bổ sung: Sep 29, 2003, 5:41 pm - Ngáºm Ngùi » |
Trên Ä‘á»i nà y có rất nhiá»u thứ không cần thiết phải biểu hiện bằng lá»i nói, nhÆ°ng nó lại khắc sâu mãi mãi không phai nhòa trong ký ức má»—i ngÆ°á»i, nó trở thà nh má»™t dấu vết vÄ©nh hằng của cuá»™c sống
|
|
|
|
Re:Bóng NgÆ°á»i trên SÆ°Æ¡ng Mù
September 29, 2003, 05:39 PM
|
|
Tôi gá»i ngÆ°á»i "ét" nhÆ°ng bác ta là m bá»™ không nghe thấy cứ cắm đầu xúc than cho và o lò. Tôi biết tôi không mê, tôi biết là cái hình ngÆ°á»i ấy có tháºt, mà ai cÅ©ng phải thấy. Tôi đến cầm lấy tay bác "ét" kéo bác ra xem rồi bảo, cả quyết: - Nhìn xem! Bác ta há hốc mồm giÆ°Æ¡ng to đôi mắt, hốt hoảng nói: - Lạ tháºt!... ma ông ạ! Xe tiến đến đâu, cái hình ngÆ°á»i lại đến đấy, có lúc má», lúc rõ, lÆ¡ lá»ng giữa lÆ°ng trá»i. Rồi cái hình ngÆ°á»i ấy vẫy hai tay má»™t cách thong thả, nhÆ° có ý bảo chúng tôi đừng tiến lên nữa, có sá»± gì nguy hiểm. Tôi bảo bác "ét": - Bác nà y, có sá»± gì lạ sắp xảy ra. - Vâng, sao cái hình lại nhÆ° lấy tay là m hiệu bảo ta đứng lại. Cái hình ngÆ°á»i trÆ°á»›c còn vẫy tay thong thả, sau vẫn tháºt nhanh nhÆ° ngÆ°á»i tỠý thất vá»ng, vì bảo chúng tôi mà chúng tôi không nghe. - Hay ta dừng xe lại xem sao, chắc là ma! - Không được, tá»± nhiên vô cá»›. Còn tôi lúc bây giá» hai tai ù nhÆ° ngÆ°á»i mất trà khôn: tôi văng vẳng nghe có tiếng ngÆ°á»i ở tháºt xa Ä‘Æ°a lại, tiếng má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà bảo tôi: - Äá»— lại! Äá»— lại! Tôi lắng tai, tay nắm chặt lấy cái "phanh" nhÆ° định hãm rồi lại không hãm. Má»™t lát, tôi lại nghe thấy tiếng ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà , rõ hÆ¡n lần trÆ°á»›c, giục tôi: - Hãm lại! Hãm ngay lại! Lúc bấy giá» tôi không biết gì nữa, nhắm mắt hãm phanh lại tháºt mạnh. Các toa rùng má»™t cái, bánh xe kêu rÃt lên trong đêm thanh vắng. Xe chạy từ từ má»™t quãng rồi Ä‘á»— hẳn. Tôi chÆ°a kịp bÆ°á»›c xuống, đã thấy ngÆ°á»i "xếp tanh" cầm đèn lên há»i: - Việc gì thế? Tôi luống cuống không biết trả lá»i là m sao, vì nói tháºt ai tin mình. Tôi trả lá»i má»™t cách máºp má»: - Chắc có sá»± gì lạ. Äể tôi cầm đèn Ä‘i xem đã. Lúc bấy giá» mấy ông quan hầu quan Toà n Quyá»n cÅ©ng vừa đến, rồi thấy lạ, Ä‘i theo chúng tôi. Vừa Ä‘i được má»™t quãng thì nghe trÆ°á»›c mặt có tiếng nÆ°á»›c chảy ầm ầm. Tôi định tâm má»›i nhá»› ra rằng đó là cầu N.G..
Mấy đêm ấy mÆ°a lÅ©, nÆ°á»›c chắc chảy xiết, nên má»›i réo to nhÆ° váºy. Äến bá» sông, giÆ¡ đèn lên soi, mấy ngÆ°á»i Ä‘á»u kinh hoảng: cái cầu N.G. bị nÆ°á»›c nguồn chảy vá» xoáy gẫy là m đôi. Má»™t tà nữa, nếu không hãm kịp thì cả má»™t chuyến xe riêng chở quan Toà n Quyá»n đâm nhà o xuống sông sâu, chắc không sống sót má»™t ai; tưởng không có cái tai nạn nà o ghê gá»›m hÆ¡n, thế mà chÃnh vì tôi nên má»›i không có cái tai nạn ấy. Tôi đứng ngẩn ngÆ°á»i không hiểu sao cả. NgÆ°á»i "xếp tanh" mừng cuống quÃt, há»i tôi: - Sao ông biết mà hãm? - Tôi cÅ©ng không hiểu. Mấy ngÆ°á»i quan hầu có vẻ mừng lá»™ ra mặt, xúm xÃt quanh tôi há»i dồn, tôi không biết trả lá»i ra sao, má»™t lát, má»i ngÆ°á»i đứng giãn ra, quan Toà n Quyá»n đến, ngà i không ná» tôi là ngÆ°á»i lao Ä‘á»™ng, trong lúc mừng quá, ngà i giÆ¡ tay bắt tay tôi, cái bà n tay đầy bụi than, rồi ngà i tá» lá»i khen. Tôi chắc rồi sau thế nà o cÅ©ng được trá»ng thưởng, nhÆ°ng trá»ng thưởng lúc đó đối vá»›i tôi cÅ©ng nhÆ° không. Tôi chỉ nghÄ© đến nhà tôi ở nhà , không biết ra sao. Tôi Ä‘i trở lại và thoáng thấy cái gì bám ở cái đèn để đầu toa, nhìn kỹ thì ra má»™t con bÆ°á»›m tháºt to, vÆ°á»›ng và o Ä‘en, Ä‘Æ°Æ¡ng Ä‘áºp cánh để tìm Ä‘Æ°á»ng thoát. ChÃnh là con bÆ°á»›m trong cái há»™p nà y đây.
Trông thấy con bÆ°á»›m tôi thốt nghÄ© ra ngay. ChÃnh phải rồi, chÃnh cái hình ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà lúc nãy là cái bóng con bÆ°á»›m nà y in lên trên sÆ°Æ¡ng mù, đầu con bÆ°á»›m là đầu hình ngÆ°á»i mà hai cánh con bÆ°á»›m Ä‘áºp là hai cái tay ngÆ°á»i vẫy. Tôi bắt con bÆ°á»›m rồi định thả cho nó bay Ä‘i, sau nghÄ© con bÆ°á»›m đã giúp mình được việc, nên giữ lại là m ká»· niệm. Tôi nhìn và o đồng hồ trong toa, thấy kim chỉ đúng hai giỠđêm... Hôm sau tôi vừa vá» tá»›i cổng nhà thì thằng nhá» chạy ra báo tin nhà tôi mất, mất và o khoảng má»™t giỠđêm qua.
Tôi không hay tin nhảm; tôi chắc đó chỉ là má»™t sá»± tình cá», má»™t sá»± ngẫu nhiên, nhÆ°ng tôi vẫn yên trà rằng linh hồn nhà tôi đã nháºp và o con bÆ°á»›m nà y để phù há»™ cho tôi tránh được tai nạn hôm ấy. NhÆ°ng tránh được tai nạn mà là m gì, tôi thoát được thân tôi mà là m gì, giầu sang phú quý bây giỠđối vá»›i tôi cÅ©ng nhÆ° không, tôi cÅ©ng chỉ nhÆ° con bÆ°á»›m nà y, xác đấy mà hồn táºn đâu đâu. Bạn tôi kể xong câu chuyện, Ä‘áºy cái há»™p khảm lại, rồi lại thẫn thá» nói: - Bây giá» chỉ còn lại cái xác bÆ°á»›m không hồn!
|
Trên Ä‘á»i nà y có rất nhiá»u thứ không cần thiết phải biểu hiện bằng lá»i nói, nhÆ°ng nó lại khắc sâu mãi mãi không phai nhòa trong ký ức má»—i ngÆ°á»i, nó trở thà nh má»™t dấu vết vÄ©nh hằng của cuá»™c sống
|
|
|
Trang: 1
|
|
|
|
|