Văn (tự sáng tác) : Ðoản viết lách « previous next »
Trang:  1  Send the topic Print
MÆ°a  [Xem 1052 lần]
Uyên Khanh





View Profile
MÆ°a
May 19, 2005, 10:55 PM

[color=Purple]Mưa... lại mưa! Kể từ hôm Chúa nhật đến hôm nay ngày nào cũng mưa. Nhớ đến cái buổi trưa Chúa nhật, mưa ào xuống sau bao ngày chờ đợi làm mình sung sướng đến phát điên lên được. Nhắn tin cho PP "Mưa rồi, đã quá! HC đang mắc mưa, sướng quá!". PP nhắn lại, "Uýnh HC chết bây giờ". Hừ, chắc là đang buồn bã ôm gối nhớ người xưa!). Mặc xác PP! "Mưa rơi cho đời thêm ... rối ren", CG nhắn. Ừ, mưa rơi làm ngâp đường, kẹt xe ... và lòng người cũng chao đảo theo từng giọt mưa. Tội nghiệp PP và CG!
Chiều đi làm về, trời đã tạnh mưa, thấy mấy đứa bé ngồi bên vỉa hè thả những con thuyền giấỵ Thuyền có chở nổi ước mơ của bé? Ngày xưa, ngồi bên tôi nhìn mưa, anh kể chuyện cổ tích... Có nàng công chúa ra điều kiện cho người cầu hôn phải xâu được những hạt mưa thành xâu chuỗi cho cô đeo. Có chàng hoàng tử nói công chúa hãy chọn giúp chàng những giọt mưa đẹp nhất để chàng xâu thành chuỗi dâng cô. Công chúa đưa bàn tay ra hứng những giọt mưa, mưa rơi xuống tay cô vỡ tan tành. Công chúa hiểu sự vô lý của mình và đã lấy chàng hoàng tử đó. Kết thúc có hậu như bao chuyện cổ tích khác. Chuyện của anh và tôi lại không phải là cổ tích ... Mãi sau mấy năm chia tay nhau tôi mới hiểu hết câu chuyện này, và mỗi mùa mưa đến tôi lại nhớ...
Mưa đem đến cho người giàu giấc ngủ ngon. Mưa đem đến cho người nghèo sự nhọc nhằn. Buổi tối, ngồi trong quán ăn nhìn ra dòng người chen chúc nhau trên đường, áo mưa trùm kín, vội vã... Có những ông cụ, bà cụ, những phụ nữ, em bé cũng trùm áo mưa với những xấp vé số, đậu phộng, kẹo chewing-gum ... ra vô quán mời chào khách. Tôi thấy thức ăn nghẹn nơi cổ. Chắc chắn là họ không thích mùa mưa! Ở một ngã tư gần nhà, thỉnh thoảng tôi lại thấy một ông cụ mù lòa ngồi bên góc đường trong mưa, vai khoác một tấm nilon mỏng manh, cùng cây sáo trúc cất lên những âm điệu buồn não nùng. Đứa cháu gái cầm cái ca, len giữa dòng người đang ngừng xe đợi đèn xanh, xin chút lòng nhân ái. Tôi nghe giọt mưa đắng nghét trên môi ...
"Nghe mưa nơi này lại nhớ mưa xa ...", nằm trên căn gác trọ tôi nhớ mưa quê nhà. Ngày nhỏ, mùa mưa là những ngày hội. Những cơn giông trước khi mưa làm xoài rụng khắp trong vườn. Tôi đánh nhau tranh giành với đám bạn chung xóm những trái xoài bị dập dù trong nhà xoài chín đầy. Sau cơn giông mưa đổ xuống, cùng đám bạn vừa tắm mưa vừa cạp xoài, thấy ngon lạ lùng! Rồi chạy theo 2 ông anh để được đá banh bưởi. Trời mưa bùn đất trơn trượt, tôi gầy gò té nháo nhào, vẫn cố nhào vô ôm trái bưởi, ông anh không kịp dừng cho một cú vào mặt, văng mất cái răng đã lung lay sẵn. Tôi khóc toáng lên át cả tiếng mưa, không phải vì đau hay vì tiếc cái răng mà vì... sợ máụ Anh tôi hái lá sống đời nhai nát rồi nhả ra bắt tôi ngậm vào miệng để cầm máụ Tôi nghe lời anh, không dám méc mẹ, sợ anh không cho chơi đá banh nữa. Hôm nào có mẹ ở nhà thì không được tắm mưa mà phải ngủ trưa. Nằm im bên mẹ giả vờ ngủ nhưng 2 tai tôi vẫn lắng nghe từng tiếng mưa rơi. Thấy mẹ nằm im, tôi rón rén leo xuống chạy ào ra sân. Không có sư sung sướng nào lớn hơn lúc ấỵ Mê mải tắm mưa, mẹ thức dậy bắt gặp lôi vào nhà cho vài roi vào mông và bắt quỳ gối úp mặt vào vách. Chỉ vài phút sau là tôi lăn quay ra đất ngủ say cùng những giấc mơ trẻ thơ...
Bạn ơi, bạn có tin là cá cũng thích tắm mưa không(?!). Mỗi khi những cơn mưa đầu mùa kéo đến, lũ cá rô nhảy lên bờ, ngược theo dòng nước trườn vào sân nhà. Con chó Ki lăng xăng ngoài mưa với lũ cá đầy vẻ thích thú. Tôi chỉ việc mang rổ ra lượm lũ cá vào cho chị làm món cá kho tiêu, trời mưa ăn cơm với món này không gì bằng. Bây giờ thì hết thấy được cảnh cá tắm mưa đó rồi, người ta đã tận diệt gần hết những gì thiên nhiên mang đến cho con ngườị Mưa ở quê không như mưa Sài Gòn chợt đến chợt đi. Mưa rả rích từ sáng đến tối, rồi từ tối đến sáng. Đêm nằm nghe giàn hợp xướng của bọn ễnh ương, ếch, nhái ... buồn não ruột. Xa quê bỗng thèm được nghe lại bản hòa tấu cuả thiên nhiên này mà không biết tìm đâu ra ?!
Mưa cũng làm tôi nhớ đến những người bạn bên kia bờ đại dương. Mưa bên đó có giống mưa bên này? Chắc là không giống rồi vì các bạn tôi ai cũng muốn có dịp trở về tắm mưa SG. "...mưa SG, ôi mưa SG! Bờ đại dương em còn chờ ngóng? Ta ra đi mất lối quay về, rồi chiều mưa ai đón đưa em? ...". Có bao nhiêu số phận ngậm ngùi cay đắng như lời bài hát này? Dù vậy, tôi vẫn nghe trong mưa văng vẳng lời hát "... giọt mưa trên lá, cố gắng nguôi ngoai, nói với loài người: xin cứ nuôi mộng dài ...". Phải, xin mưa đổ xuống để gột rửa những khổ đau trên trần thế này, làm dịu đi những tâm hồn đang xót xa với "... giọt mưa trên lá, dĩ vãng xa xôi, sớm tối bùi ngùi, xa cách nhau một đời" ....

SG, mưa đầu mùa
tháng 5/2005
Uyên Khanh [/color]
Trang:  1  Send the topic Print 
« previous next »