Văn (tự sáng tác) : Ðoản viết lách « previous next »
Trang:  1  Send the topic Print
Đóa Hồng Trắng  [Xem 3796 lần]
Ngậm Ngùi





View Profile
Đóa Hồng Trắng
February 16, 2007, 04:35 PM

  [color=Purple]                                            [b]Đóa Hồng Trắng [/b]

Rời khỏi tiệm hoa với hai đóa hoa hồng trắng vừa hé nở thật đẹp, hương thơm thoang thoảng quyện trong không khí ban mai lành lạnh, tạo cho tôi một cảm giác êm đềm, dễ chịu.

Nhìn sang khuôn mặt mang nét chán nản, muá»™n phiền, héo hắt của người chị bà con bên cạnh làm tôi không ngăn được tiếng thở dài. Những biến cố đã qua khiến cho chị có phần lặng lẽ  và dá»… xúc Ä‘á»™ng hÆ¡n.

Trên đường đi hai đứa chúng tôi chẳng ai nói với ai lời nào, mỗi người theo đuổi một ý nghĩ riêng nhưng cùng chung một tâm trạng u buồn, cùng tìm về quá khứ mà lưu luyến, sầu nhớ, hối tiếc.

Ngắm hai đoá hoa hồng, tôi nhớ lại ánh mắt ngạc nhiên của cô bán hoa khi thấy tôi chọn hoa hồng trắng mà không phải là hoa hồng đỏ thắm trong ngày lễ tình nhân này. Chị T thắc mắc hỏi tôi :" Tại sao lại hai đóa hoa? ". Tôi cười buồn nhìn vào khoảng không mơ màng:" Một đóa của em tặng anh D và một đóa dành cho anh D tặng em."

Chị xiết chặt tay tôi tia mắt buồn bã, tôi mủi lòng nÆ°á»›c mắt rÆ°ng rÆ°ng. 

Buổi sáng nghĩa trang thật hoang lạnh, tĩnh mịch. Đặt món bánh mà anh thích và hai đóa hoa trước mộ, tôi thắp hương lâm râm khấn vái. May mắn khu nghĩa trang này không bị lụt và ảnh hưởng nhiều của trận bão nên ngôi mộ anh không bị tàn phá...

Tôi cứ lau đi lau lại từng nét chữ trên tấm bia của anh với nỗi buồn phủ kín cả hồn. Chạnh lòng nhận ra bao năm qua anh vẫn nằm đây không thay đổi, trong khi chung quanh anh vạn vật, con người đều đã thay đổi. Và tôi, đứa con gái ngây ngô, chân thật ngày xưa cũng đã biến đổi. Nó đã quên mất lời thề với anh rồi, anh có biết không? Nó không xứng đáng với mối tình cao thượng của anh dành cho nó...Nước mắt quanh mi, tôi thành khẩn khấn với những lời sám hối.

Đưa mắt nhìn về phía chân trời xa xăm, ở khoảng không vô tận ấy anh có nghe thấy và cảm nhận được lời thì thầm tâm sự của tôi? Có biết được trong tim tôi ấp ủ bao nỗi niềm thầm kín và những gút mắc mà chẳng dám nói với anh. Anh có tha lỗi cho tôi không? Tôi cảm thấy mình có một chút đáng giận, và một chút đáng thương làm sao!

" Về thôi N ạ, còn phải ghé qua nhà rồi đi chợ nữa". Chị cousin dịu dàng thúc giục. Tôi thu dọn đồ vào giỏ, để một đoá hoa hồng trên mộ anh, ngậm ngùi nhìn lại lần nữa rồi lặng lẽ bước theo chị ra xe.

Sau trận thiên tai, chợ tết thật hoang vắng. Đìu hiu vài đòn bánh tết, bánh chưng, mấy hộp mứt nằm rời rạt trông thật tội nghiệp. Không còn được hương vị của ngày tết như những năm trước. Hai chị em uể oải mua vội những món đồ mẹ dặn để gói bánh và cúng ngày 30, đêm giao thừa. Mua xong chúng tôi về nhà, không ghé tiệm ăn trưa như đã dự định.

Vừa bước chân vào nhà tôi không khỏi ngạc nhiên và bị choáng ngợp trước rừng hoa hồng đỏ thắm và hoa tulips tím chen chúc đầy cả gian phòng khách.

Mẹ nhìn tôi mỉm cười âu yếm nói :" Hoa của anh T tặng cho con đó, thằng thiệt bày vẽ, có lẽ nó đặt mua hết hoa trong thành phố rồi ".

Dì tôi vui vẻ đùa:" chắc cậu ấy định cho con N mở tiệm hoa "

Tôi ngượng ngùng mỉm cười với mẹ và dì. Nhìn sang tôi chạm phải ánh mắt thẫn thờ, đong đầy lệ của chị. Tôi cảm thấy se lòng, áy náy và lúng túng. Tôi không biết làm sao để chia sẻ nỗi buồn với chị. Tôi biết trong ngày lễ tình nhân này chị càng đau lòng khi nhớ tới anh V, vị hôn phu của chị đã mất tích trong trận bão năm rồi. Hai người đã in thiệp cưới, chưa kịp mời thì xảy ra chuyện hiểu lầm, khiến chị ủy bỏ hôn lễ. Nhiều lần chị đau khổ tự trách :" Nếu thời gian đó chị chịu lắng nghe anh, chịu tin anh một lần không giận hờn đòi chia tay với anh, thì có lẽ anh không ở lại để bị tai nạn như thế."

Tôi luôn an ủi chị cũng như tự an ủi mình bằng câu : " Mỗi người đều có một số mạng riêng và đã được an bài ...". Sau chuyện của chị tôi nhận ra mọi việc trên đời này rất mong manh không có việc gì chắc chắn cả.

Tiếng chuông điện thoại reo vang, tiện tay tôi nhấc lên nghe. Giọng nói thiết tha, ngọt ngào của anh trầm ấm bên tai...Anh hỏi tôi hoa đẹp không, tôi có thích không? Tôi trách anh tại sao lại mua hoa cho tôi nhiều như thế, thật phí tiền. (Chẳng biết tự bao giờ tôi lại biết tiết kiệm như thế?) Anh nói anh chỉ muốn làm cho tôi vui, với anh niềm vui và nụ cười của tôi là vô giá...

Tôi nao người cảm động. Anh lúc nào cũng quan tâm, nhiệt tình, luôn tạo cho tôi cảm giác êm đềm, thoải mái và vui vẻ. Nào phải tôi không hiểu được tấm chân tình của anh đã dành cho tôi trong bao nhiêu năm qua... Mỗi lúc nghĩ tới nó luôn làm cho tôi bồn chồn, ray rứt. Và chợt nhận ra sao mình vô tâm quá!?

Mùi thơm thoang thoảng của những đóa hoa cho tôi cảm giác êm ái, như có tia nắng ấm len nhẹ vào tim, an ủi, vỗ về. Tưởng như mùa xuân năm nay chỉ có gió lạnh, và những cơn mưa phủ trắng xóa hồn. Cảm ơn anh đã mang mùa xuân với ngàn hoa tươi thắm tới cho tôi. Anh đã đắp kín một mảnh trong lổ hổng của trái tim tôi. Như câu truyện "Có một trái tim đẹp nhất" của chị bạn gởi cho tôi.

Vừa cảm thấy vui vui thì nỗi buồn từ đáy tim lại dâng tràn... Nhìn đóa hoa hồng trắng trên tay, màu trắng tinh khiết nổi bật giữa muôn đóa hoa hồng đỏ thắm chung quanh, lòng ngậm ngùi vô cùng. Mang đóa hoa trắng vào phòng cắm trong chiếc bình thủy tinh. Tôi có cảm tưởng anh luôn bên cạnh che chở, vỗ về tôi như ngày xưa. Chợt thấy lòng bình yên lạ.

                                        Đêm Valentine
                                    February 14, 2007[/color]
« Bổ sung: Feb 22, 2007, 9:51 am - Ngậm Ngùi »

Trên đời này có rất nhiều thứ không cần thiết phải biểu hiện bằng lời nói, nhưng nó lại khắc sâu mãi mãi không phai nhòa trong ký ức mỗi người, nó trở thành một dấu vết vĩnh hằng của cuộc sống
Rồng Tà




khỉ nhất làng
View Profile
Re:Đóa Hồng Trắng
February 19, 2007, 01:50 PM

NNgùi

nhá»› anh 1995





View Profile E-Mail
Re:Đóa Hồng Trắng
July 11, 2009, 03:41 AM

Lâu quá chị bề` bộn với nhiều công việc và nỗi lo trong cuộc sống ...Hôm nay mới ghé Ngậm ngùi ...đọc bài Đóa Hồng Trắng của NN ,thiệt là lòng đầy cảm xúc .
  Viết thật hay ,xúc cảm và chân tình tha thiết quá !
  Cám Æ¡n NN má»™t bài viết thiệt là ngậm ngùi .
  Chúc NN và gia đình vô lượng an lạc .
  Chị Nhá»› thăm mẹ em an khỏe nhé .
        ThÆ°Æ¡ng thân 
Ngậm Ngùi





View Profile
Re:Đóa Hồng Trắng
December 12, 2009, 07:32 PM


[color=Purple]  Hi chị, lúc này chị và cháu cÅ©ng khỏe phải không ? Riêng NN thì ... busy quá nên khg thể online, Thanks chị mẹ em cÅ©ng Ok, cám Æ¡n chị đã đọc  [/color]

Trên đời này có rất nhiều thứ không cần thiết phải biểu hiện bằng lời nói, nhưng nó lại khắc sâu mãi mãi không phai nhòa trong ký ức mỗi người, nó trở thành một dấu vết vĩnh hằng của cuộc sống
Trang:  1  Send the topic Print 
« previous next »